Đúng như Tô Thương dự đoán, Hứa Sơn Cư hoàn toàn đè ép Tam hộ pháp và Tứ hộ pháp.
Cho dù hai người liên thủ, nhưng vẫn liên tục bị đánh lùi, bọn họ chỉ gắng gượng chịu đựng tấn công của Hứa Sơn Cư.
Nhưng đây chỉ là tạm thời, nếu đánh tiếp thì chắc chắn hai người bọn họ sẽ bỏ mạng.
"Cảnh giới của người này sao lại vững như thế, giống như đã đặt chân vào Thiên Tông đỉnh phong nhiều năm rồi vậy!"
Advertisement
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.org. Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
"Chúng ta đã xem thường ông ta, người này giấu tài nghệ, chúng ta không thể đánh tiếp nữa, nhanh chóng rút lui thôi, quay về nhà họ Trương nhờ tông chủ ra tay."
"Đúng vậy, với bản lĩnh bán Thần Tông của tông chủ thì tiêu diệt người này dễ như trở bàn tay."
"Ừm, nhưng trước khi rời đi nhất định phải để cho ông ta trả giá một ít. Không phải ông ta gọi cậu thanh niên bên cạnh là ông chủ sao, nói vậy người nọ lai lịch bất phàm, chúng ta cứ giết chết ông chủ của ông ta trước, rồi sau đó chạy trốn, chắc chắn ông ta sẽ thẹn quá hóa giận, lập tức đuổi giết chúng ta. Mà chúng ta chỉ cần chạy trốn đến nhà họ Trương, như thế sẽ làm phiền đến tông chủ, đến lúc đó, nhất định sẽ khiến cho ông ta chết không có chỗ chôn!"
"Ha ha, Tứ hộ pháp tính toán hay thật. Cứ giao chuyện xóa sổ ông chủ của ông ta cho tôi đi, còn ông cứ quấn lấy ông ta vài giây trước đã."
"Được!"
Tam hộ pháp và Tứ hộ pháp bàn bạc xong.
Sau đó.
Tam hộ pháp vận động toàn bộ chân khí trực tiếp chống chọi với Hứa Sơn Cư, còn Tứ hộ pháp thì vẻ mặt mang theo nụ cười lạnh, tung người xông tới giết Tô Thương.
"Ầy, như này không phải là tự tìm được chết sao."
Hứa Sơn Cư chú ý tới hành động của Tứ hộ pháp, ông ta thương hại nhìn Tứ hộ pháp một cái nhưng cũng không ngăn cản.
Ông chủ có thực lực thế nào?
Vừa nãy đã giết hai tên Thiên Tông hậu kỳ, giờ ông ta lại chạy tới trêu chọc anh thì chẳng khác gì con thiêu thân lao vào lửa.
Hứa Sơn Cư không lo lắng cho sự an toàn của Tô Thương, dốc sức ra tay đối phó với Tam trưởng lão.
"Cậu thanh niên kia, chịu chết đi!"
Tứ hộ pháp lao tới trước mặt Tô Thương, chân khí cuồn cuộn trong tay bất chợt đánh về phía Tô Thương.
"Sợ rằng người phải chết chính là ông!"
Khóe miệng Tô Thương nhếch lên, không nói lời thừa, lập tức búng tay thi triển thuật Thủy Long.
Vù!
Thoáng chốc, một con trường long được tạo thành bởi linh khí ngưng tụ xuất hiện, nó gầm thét bắn về phía Tứ hộ pháp.
"Cái gì!"
"Uy thế kinh khủng thật, chuyện này... Phụt!"
Tứ hộ pháp vô cùng sợ hãi, đồng tử nhanh chóng co rút lại. Trước mặt Tô Thương, ông ta hoàn toàn mất ý nghĩ chống cự, sợ tới mức xoay người tính chạy trốn.
Nhưng rất nhanh, linh khí Thủy Long đã xông tới, trong nháy mắt xuyên thủng tim Tứ hộ pháp.
Tứ hộ pháp còn chưa nói xong đã về chầu ông bà, cho đến chết nhưng trong mắt đều tràn ngập hoảng sợ.
"Lão Tứ!"
Tam hộ pháp ở xa nhìn thấy một màn này, trong lòng nhất thời căng thẳng, ánh mắt nhìn Tô Thương cũng tràn ngập sợ hãi: "Sao cậu thanh niên này lại có thực lực kinh khủng như thế!"
"Hóa ra không phải cậu ta không có chân khí, mà do cảnh giới của mình thấp nên không thể phát hiện ra."
"Chân khí cậu ta sử dụng lại quỷ dị như thế, không đúng... Hình như đó không phải là chân khí, mà là năng lượng giống với Vương Phú Quý sử dụng!"
"Sở dĩ tông chủ không giết Vương Phú Quý, ngoại trừ việc Lưu Sở Điềm lấy cái chết ra đe dọa thì vẫn còn một nguyên nhân khác, đó là muốn biết xem rốt cuộc năng lượng mà Vương Phú Quý sử dụng là cái gì."
Tam hộ pháp vừa đấu với Hứa Sơn Cư, vừa nhìn chằm chằm Tô Thương. Vài giây sau, ông ta chợt tung người chạy trốn.