Hắn biết cha ước gì mình thảm một chút, nhưng thái độ của ông ấy lại khác hoàn toàn khi đối với tỷ ấy.
Diệp Huyên đã nghĩ kỹ rồi! Lão tỷ chính là con bài chưa lật cuối cùng của hắn, mai sau nếu gặp phải cao thủ siêu cấp không thể chống lại, mình sẽ đưa tỷ ấy ra. Lão tỷ gặp nguy hiểm, cha có cứu hay không?
Cho dù cha không cứu, nhưng dì Tô chắc chắn cũng sẽ cứu! Hắn chính là biết lão cha không sợ trời không sợ đất của mình lại hơi sợ dì Tô.
Diệp Huyên nghĩ vậy thì khóe miệng nhếch lên một nụ cười tươi rói.
Advertisement
Thoáng chốc, Diệp Huyên lại đi đến trước mặt Hư Vọng, khí thế của nàng ta cũng đã xảy ra biến hóa, nhưng muốn đạt tới Mệnh Tri Cảnh thì có lẽ vẫn cần một thời gian ngắn nữa! Mà một khi Hư Vọng đạt tới cảnh giới đó, khi đấy lại cộng thêm kiếm Thanh Huyên của hắn thì tuyệt đối cũng sẽ ít có địch thủ trong cùng cảnh giới!
Một lát sau, Diệp Huyên rời khỏi Tiểu Tháp.
Bên ngoài Tiểu Tháp, Diệp Huyên gọi Đại Thiên Tôn và Tuyết Linh Lung tới.
Trong điện, Diệp Huyên hỏi: "Đã có tin tức của đám Táng Man Nhi chưa?"
Tuyết Linh Lung trầm giọng nói: "Có lẽ nàng ta và Khổ Bồ đã bị nhốt lại rồi!"
Diệp Huyên lại hỏi: "Vậy thế lực của họ thì sao?"
Tuyết Linh Lung lắc đầu: "Giờ như rắn mất đầu, không có hành động gì hết."
Diệp Huyên nhíu mày: "Tại sao Võ Khánh và Đại Hoang lão nhân kia lại không trực tiếp nuốt hết thế lực của họ?"
Tuyết Linh Lung cười đáp: "Khó! Thường thì thế lực kiểu đó đều để lại thủ đoạn bảo mệnh, chẳng hạn như gọi tổ tông. Nếu họ muốn cứng rắn nuốt cả Táng vực và Khổ tộc thì hai thế lực kia chắc chắn sẽ liều chết chống trả. Thế nên, dù họ có thắng, cuối cùng cũng là thắng thảm!"
Nàng ta nói đến đây như nghĩ đến gì đó, con ngươi chợt co rút lại: "Không đúng!"
Diệp Huyên lại bảo: "Mục đích ban đầu của họ cũng không phải di tích của Khổ Tu, vì họ hoàn toàn không thể phá giải thời không do ông ấy để lại. Mục đích của họ chính là mấy thế lực các ngươi. Nói cách khác, họ muốn nuốt luôn mấy thế lực các ngươi. Nếu theo như lời của ngươi ban nãy thì dù có nhốt mấy tên thủ lĩnh, song tổng thể lực lượng của các ngươi thì vẫn còn. Họ chắc hẳn không có cái thực lực để tiêu diệt các ngươi! Trừ khi..."
Hắn nói xong, mặt mày chợt sa sầm: "Trừ khi đằng sau họ còn có người!"
Đằng sau còn có người!
Đại Thiên Tôn nhíu mày: "Có người?"
Diệp Huyên gật đầu: "Đây là suy đoán của ta! Mục đích ban đầu của họ là các ngươi, nhưng sau lại phát hiện ta phá giải được thời không của khổ tu tiền bối. Thế nên, mục tiêu đó lại biến thành ta! Đương nhiên, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là tại sao họ lại dám ra tay với các ngươi?"
Đại Thiên Tôn nặng nề nói: "Ta cũng không hiểu nổi!"
Mà sự phát hiện của Diệp Huyên lại khiến nắm tay của Tuyết Linh Lung bỗng dưng run rẩy, chẳng những vậy, sắc mặt nàng ta còn hết sức tái nhợt!
Diệp Huyên nhìn Tuyết Linh Lung hỏi: "Ngươi biết?"
Tuyết Linh Lung run rẩy nói: "Không... bọn họ tuyệt đối không dám làm như vậy..."
Diệp Huyên cau mày: "Cái gì?"
Tuyết Linh Lung nhìn về phía Diệp Huyên với vẻ mặt hết sức nghiêm trọng nói: "Thực ra, ở thật lâu thật lâu trước kia, Táng vực từng xảy ra một hồi tai nạn. Lần đó đã suýt chút nữa hủy diệt toàn bộ nơi này!"
Đại Thiên Tôn bên cạnh nhíu mày: "Tai nạn? Tại sao ta không biết?"
Tuyết Linh Lung ngó Đại Thiên Tôn: "Bởi vì đã từ rất rất lâu rồi!"
Diệp Huyên hơi đau đầu, trực giác nói cho hắn biết, rắc rối sắp đến!