Trần Thanh không nghĩ về chuyện ngày xưa nữa.
Anh lúc này đang ngồi khoanh chân, bắt đầu luyện công.
Từ khi bắt đầu ghi nhớ được, Trần Thanh đã luyện bộ công pháp không tên này rồi. Bộ công pháp không tên này có rất nhiều chỗ thần kỳ, Trần Thanh có thể trở nên mạnh như thế này đều là do nó cả.
“Nói theo lời ông già thì là mình đã đạt đến giai đoạn sau của Hậu Thiên võ giả, nếu vượt qua được cấp này thì có thể đạt đến cảnh giới Tiên Thiên võ giả rồi”.
Trần Thanh lẩm bẩm nói: “Chỉ là, mình đã dừng ở cấp này gần hai năm rồi, lúc nào mới có thể vượt lên đến cảnh giới Tiên Thiên võ giả nhỉ?”
Trần Thanh nói xong, anh bắt đầu vận công tu luyện.
Rạng sáng.
Khi ánh nắng đầu tiên rọi lên người Trần Thanh, người anh tỏa ra chút khói tím lờ mờ.
Lúc này Trần Thanh đang trong giai đoạn thu công, cảm nhận được hơi ấm của ánh nắng, anh bất giác thấy mừng. Trần Thanh lúc này cảm nhận được nhiệt lượng của ánh nắng đang xối lên người anh.
“Chẳng lẽ đây chính là khói tím đằng đông trong truyền thuyết?”
Trần Thanh thầm nghĩ.
Lúc này toàn thân anh đang không ngừng hấp thụ năng lượng đó, Trần Thanh cũng không dám dừng lại, một lần nữa vận khí luyện công. Chẳng bao lâu sau, khói tím trên người Trần Thanh từ từ bị hút sạch.
Khói tím tan rồi, Trần Thanh bật dậy, lúc này anh cảm thấy cơ thể vô cùng khoan khoái, như đang tràn trề luồng sức mạnh vô tận.
Hơn nữa Trần Thanh còn có cảm giác như đang hòa chung thành một thể với thế giới.
Trần Thanh vung vài nắm đấm, anh cảm thấy mình tràn trề sinh lực.
“Đây chính là cảnh giới của Tiên Thiên võ giả à?”
Trần Thanh phấn khích nói.
Trần Thanh vừa nói vừa không nhịn được mà lao vọt lên.
Đối diện khu biệt thự là một ngọn núi, anh hớn hở chạy qua qua chạy lại trong rừng cây, chừng nửa tiếng đồng hồ sau, Trần Thanh hớn hở quá mức mới dừng lại.
“Thực sự không ngờ được mình lại vượt lên cảnh giới Tiên Thiên võ giả như thế này”,
Khi Trần Thanh xuống núi, anh vẫn không nhịn được mà phấn khích nói: “Xem ra ông già đó nói đúng, cơ duyên mà đến thì mình sẽ vượt qua được ngay”.
Trần Thanh cảm giác toàn thân tràn đầy sức mạnh, chẳn mấy chốc đã đến công viên dưới chân núi.
Xuống núi rồi, anh tìm một nơi ngồi nghỉ chân.
Ngồi chưa được bao lâu, anh chú ý vào ông cụ đang luyện võ ở một phía trong công viên.