Phong Thần Châu

Chương 6531: “Chỉ cần anh muốn, em sẽ làm tất cả.”  






Nhìn thấy bàn tay của Lục Kiến Thành sắp ôm lấy cô ta rồi.



Nhưng, chính vào giây phút này, anh đột nhiên giật mình, cả người anh giống như bỗng chốc thức tỉnh vậy.



Không, không phải.



Người phụ nữ trước mặt này chỉ là có ngoại hình giống Khuê Khuê mà thôi.

Advertisement



Cô ta cơ bản không phải là Khuê Khuê của anh.



Sao anh có thể đi ôm người phụ nữ khác được chứ?



“Lục Kiến Thành, mày thật đáng chết!”



Lục Kiến Thành lập tức thu đôi tay của mình lại, trong lòng thầm mắng chửi chính bản thân mình một trận.



Nhưng, Tiểu Sảng đã nhanh tay hơn nắm lấy đôi tay của Lục Kiến Thành.



Đồng thời dùng đôi mắt dịu dàng đầy trìu mến nhìn Lục Kiến Thành: “Kiến Thành, em là Khuê Khuê, em chính là Khuê Khuê của anh đây!”



“Em quay về rồi!”



“Sau này em sẽ ở bên cạnh anh, em sẽ không rời xa anh nữa đâu, được không?”



Nhưng, Lục Kiến Thành đã tỉnh táo lại rồi, làm sao có thể bị cô ta mê hoặc nữa chứ!



Anh rút tay mình lại rồi lập tức đứng dậy đi ra phía cửa.



Lúc này, Tiểu Sảng đột nhiên đuổi theo.



“Kiến Thành....” Cô ta thâm tình gọi tên anh.



Chính vào lúc tay của Lục Kiến Thành đặt lên tay nắm cửa, chuẩn bị mở cửa rời đi thì cô ta liền lập tức duỗi tay ra ôm chặt lấy Lục Kiến Thành từ phía sau.



‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.org. Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’



“Thả ra.”Lục Kiến Thành cất giọng nói lạnh lẽo không một chút tình cảm.



“Không, Kiến Thành, hãy để em ôm anh có được không? Em thích anh, em thật sự rất thích anh.”



“Chỉ cần anh muốn thì em sẽ chính là Khuê Khuê của anh, chính là vợ của anh, anh muốn em trở thành cái gì thì em sẽ trở thành cái đó. Em có thể sống vì anh, em có thể trở thành một người giống hệt như cô ấy, anh hãy chấp nhận em đi, được không?”



“Em không yêu cầu anh phải yêu em, chỉ cần để em được ở bên cạnh anh thôi là em đã mãn nguyện rồi.”



Tiểu Sảng rơi nước mắt nói.



Nhưng Lục Kiến Thành đã không còn kiên nhẫn nữa rồi.



Anh lấy tay còn lại của mình hất tay của Tiểu Sảng ra.



Cả một quá trình không có một chút thương hoa tiếc ngọc nào.



“Kiến Thành.....”



Tiểu Sảng bật khóc, đột nhiên cô ta kéo khóa áo mình xuống rồi bất ngờ cởi áo khác ngoài ra.



Trong chốc lát, trên người cô ta chỉ còn sót lại một chiếc váy trắng vô cùng mỏng manh và gợi cảm.



“Kiến Thành, em thật sự có thể làm Khuê Khuê của anh, em không tin anh nhìn vào khuôn mặt giống hệt cô ấy nay, anh lại không có cảm giác gì.”



“Chỉ cần anh muốn, em sẽ làm tất cả.”



Nhưng Lục Kiến Thành căn bản không hề quay người lại nhìn cô ta lấy một cái.