Phong Thần Châu

Chương 6549: Quyền ấn liền bị chiêu đó của ông ta đánh tan.  



Bên dưới, Diệp Huyên liếc nhìn ông lão đó và cảm thấy hơi thốn.



Ngày gì thế hả?



Sao lại có nhiều cao thủ siêu cấp xuất hiện thế này?



Trước cửa đá, ông lão nhìn xuống Tuyết Sơn Vương ở bên dưới, ánh mắt đầy vẻ lạnh lùng, nói: “Không tự lượng sức”.

Advertisement



Tuyết Sơn Vương cười haha, nói: “Lại nào!”



Ông ta vừa dứt lời thì liền biến mất khỏi chỗ đứng.



Trước cửa đá, ông lão chau mày, sau đó chắm chặt hai mắt, đưa tay ra đỡ.



Ầm.



Mọi người vẫn chưa kịp phản ứng thì đã có một luồng sức mạnh cực lớn ập lên cánh tay của ông lão, ông gia liên tục lùi về sau mấy vạn trượng. Lúc ông ta vừa mới dừng lại thì liền có một bóng người sừng sừng từ trên không đáp xuống.



Ông lão liền ngẩng đầu lên, đang định ra tay thì đột nhiên Tuyết Sơn Vương đã biến mất không thấy đâu.



Ông lão hơi chau mày, ánh mắt thoáng vẻ nặng nề, nói: “Trên cả thời không…”



Lúc này, tròng mắt ông lão đột nhiên thu lại, thời không xung quanh ông ta đột ngột sụp đổ.



Ầm.



Ông lão lại một lần nữa lùi về sau cả vạn trượng.



Sau khi dừng lại, ánh mắt thoáng vẻ giận dữ, ông ta tiến về trước một bước, sau đó đấm mạnh một đấm.



Uỳnh!



Thời không trước mặt ông ta sôi sục, sau đó thì vỡ nát.



Nhưng Tuyết Sơn Vương lại không có mặt trong thời không đó.



Ông lão lại chau mày, ông ta nhìn quanh bốn phía, lúc này, một quyền ấn đột nhiên xuất hiện trước mặt ông ta mà không có bất cứ dấu hiệu báo trước nào. Ông lão phản ứng cực nhanh, quyền ấn vừa xuất hiện thì ông ta liền xuất quyền.



Ầm.



Quyền ấn liền bị chiêu đó của ông ta đánh tan.



Lúc này, ông lão đột nhiên quay lại, chưởng mạnh một chưởng.



Ầm.



Thời không trong phạm vi mấy chục vạn trượng đều bị hủy diệt.



Bên dưới, bọn Diệp Huyên tái mặt, đua nhau lùi về sau. Rất rõ ràng, để giết được Tuyết Sơn Vương, ông lão này vốn không quan tâm đến sống chết của Táng Vực.



Sau khi bọn Diệp Huyên lùi ra sau mấy chục vạn trượng, Tuyết Sơn Vương đã xuất hiện cách ông lão một nghìn trượng, ông giả cười khẩy, nói: “Ngươi tưởng rằng người điều khiển được thời không thì có thể giết được ta sao? Thật nực cười”.



Ông ta vừa nói vừa tiến về trước một bước, tiếp đó, tất cả thời không xung quanh bàn chân của ông ta đều bắt đầu nóng lên.



Bọn Diệp Huyên đứng ở phía xa nhìn thấy cảnh đó thì liền tái mặt, ông lão này thật sự không quan tâm đến sự sống chết của Táng Vực à?



Cứ tiếp tục đánh thế này thì Táng Vực sẽ bị đánh tan nát mất.



Đằng xa, Tuyết Sơn Vương đột nhiên xòe bàn tay ra, một tấm chắn ảo bằng băng đột nhiên xuất hiện phía trước ông ta, tấm chắn băng vừa mới xuất hiện thì quyền ấn liền được đánh ra.

Bùm!