Phong Thần Châu

Chương 6598: Nhưng thực tế rất tàn khốc!  



Đáng tiếc đối thủ của nàng ta là cường giả Vô Đạo Cảnh.



Cường giả Vô Đạo Cảnh dẫn đầu đánh một quyền lên trên kiếm Thanh Huyên, lực lượng mạnh mẽ khiến kiếm Thanh Huyên rung động dữ dội, sau đó, kiếm Thanh Huyên bay ra xa, cùng lúc đó, cánh tay phải của Hư Vọng bị chấn động đến mức nát tan, sau đó, nàng ta cũng bay ra xa, khi dừng lại, thân thể của nàng ta lập tức vỡ tan, chỉ còn lại linh hồn!



Những cường giả Vô Đạo Cảnh kia không quan tâm đến Hư Vọng, vì linh hồn của nàng ta đang tan biến với tốc độ rất nhanh!



Có hoàn toàn biến mất hay không chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!



Advertisement

Lúc này, kiếm Thanh Huyên đột nhiên rung lên, sau đó, nó biến thành một tia kiếm quang đâm vào trong linh hồn sắp biến mất của Hư Vọng!



Oanh!



Kiếm Thanh Huyên bảo vệ linh hồn của Hư Vọng!



Lúc này, lầu các kia chợt biến thành hư vô, một người đàn ông xuất hiện!



Người đó chính là Diệp Huyên!



Diệp Huyên vừa bước ra, một cường giả Vô Đạo Cảnh đã xuất hiện trên đầu hắn, sau đó đánh một quyền xuống.



Bọn họ đều biết Diệp Huyên có thể xem thường rất nhiều thời không, vì thế bọn họ không sử dụng lực lượng thời không để đối phó với Diệp Huyên.



Diệp Huyên nhìn cú đấm kia với nét mặt không chút cảm xúc, khi cú đấm di chuyển tới trước mặt hắn, thời không xung quanh hắn chợt trở nên hư ảo!



Thời không thần bí!



Diệp Huyên giẫm chân phải!



Oanh!



Một lực lượng thời không mạnh mẽ đột nhiên bao phủ lấy cường giả Vô Đạo Cảnh kia, sắc mặt cường giả Vô Đạo Cảnh thoáng chốc thay đổi, nhưng hắn ta không thu quyền, vẫn đánh một quyền lên mặt Diệp Huyên!



Hắn ta đã cảm nhận được lực lượng thời không kia hoàn toàn không thể giết chết hắn ta, nhưng cú đấm này của hắn ta lại có thể giết chết Diệp Huyên!



Dùng vết thương đổi mạng!



Cũng rất đáng giá!



Diệp Huyên híp mắt, lúc này hắn không có kiếm Thanh Huyên, mà hắn cũng không dám thu hồi nó, vì một khi thu hồi kiếm Thanh Huyên, Hư Vọng sẽ hoàn toàn tan biến!



Không có kiếm Thanh Huyên, phải làm sao để chống lại một cường giả Vô Đạo Cảnh đây?



Suy nghĩ một lát, sắc mặt Diệp Huyên trở nên dữ tợn!



Không có kiếm Thanh Huyên, hắn sẽ trở thành một tên vô dụng sao?



Hắn tiến lên một bước, trong nháy mắt, vô số kiếm quang bao phủ lấy hắn và cường giả Vô Đạo Cảnh kia.



Phương Thốn Kiếm Vực!



Hắn lại sử dụng kiếm kỹ mà hắn thấy hơi lỗi thời này!



Lúc sử dụng kiếm kỹ này, trong đầu Diệp Huyên chỉ có một suy nghĩ: Lão tử là kiếm tu, không có kiếm Thanh Huyên, lão tử vẫn là một kiếm tu!



Nhưng thực tế rất tàn khốc!



Oanh!



Một tia kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyên bay ngược ra xa mấy nghìn trượng.



Cường giả Vô Đạo Cảnh kia sửng sốt! Hắn ta nhìn nắm đấm của mình, sau đó lại nhìn về phía Diệp Huyên: “Nhìn cách xuất hiện của ngươi khi nãy, ta còn tưởng ngươi là một cường giả, không ngờ…”



Hắn ta nói đến đây, một thanh phi kiếm chợt chém tới.



Cường giả Vô Đạo Cảnh nở nụ cười khinh thường, vung tay áo.



Oanh!