Đạo Lâm Quốc.
Đạo Lâm Quốc như một thế lực toạ trấn Đạo Lâm giới, biết bao năm, không có bất cứ một ai dám nhằm vào Đạo Lâm Quốc.
Vì Hoàng thất của Đạo Lâm Quốc là đời sau của Quân Đạo Lâm năm đó!
Advertisement
Dù Quân Đạo Lâm đã không còn ở Đạo Lâm giới nữa, nhưng đối phương vẫn chưa chết, ai biết ngày nào đối phương sẽ trở về?
Hoàng cung.
Sau khi lâm triều, Trung Sơn Vương ra ngoài, sau lưng ông ta là Cổ Sầu.
Mà lúc này, Cổ Sầu đã đạt tới Vô Tâm Cảnh!
Trung Sơn Vương khẽ cười nói: “Huynh đệ của cậu đang bị người ta truy sát đấy!”
Cổ Sầu khẽ nhíu mày: “Bị ai?”
Trung Sơn Vương đáp: “Chấp Pháp Tông và Vân giới!”
Cổ Sầu trầm giọng nói: “Diệp huynh gặp nguy hiểm!”
Dù thời gian hắn ta đến Đạo Lâm giới này cũng không dài, nhưng vẫn khá quen thuộc với nơi này, Chấp Pháp Tông hay Vân giới cũng đều là thế lực hàng đầu!
Hai thế lực đuổi giết một mình Diệp Huyên?
Cổ Sầu cất lời: “Diệp huynh này đúng là đi tới đâu thù hận tới đó!”
Trung Sơn Vương cười nói: “Bảo vật trên người hắn có sức hấp dẫn quá lớn!”
Cổ Sầu nhìn Trung Sơn Vương: “Tiền bối, ông muốn nhúng ta vào chuyện này sao?”
Trung Sơn Vương lắc đầu: “Đạo Lâm Quốc ta nước nhỏ thế yếu, nếu không nhờ bóng mát của tổ tiên, chúng ta đã sớm bị bọn họ ăn sạch rồi! Cho nên sẽ không nhúng tay vào chuyện thế này!”
Cổ Sầu gật đầu, không nói gì thêm.
Trung Sơn Vương cười nói: “Cậu đi tu luyện đi! Không lâu nữa, cậu sẽ có thể đạt tới Vô Niệm Cảnh!”
Cổ Sầu gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
Sau khi Cổ Sầu rời đi không lâu, một hư ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Trung Sơn Vương, hư ảnh cúi đầu, nhẹ giọng nói gì đó.
Một lát sau, Trung Sơn Vương cười nói: “Ẩn Sát Các cũng nhằm vào Diệp công tử này sao?”
Hư ảnh gật đầu: “Đúng thế! Phó các chủ của bọn họ đã tự mình ra tay!”
Trung Sơn Vương khẽ mỉm cười: “Truyền lệnh bảo Đạo Lâm Vệ âm thầm chú ý đến Diệp công tử, lúc cần thiết thì ra tay cứu hắn”.
Hư ảnh hươi do dự, sau đó nói: “Làm như thế có thể sẽ đắc tội Ẩn Sát Các, Vân giới và cả Chấp Pháp Tông!”
Trung Sơn Vương nhìn hư ảnh trước mặt, cười nói: “Làm người phải có chí khí và tính toán! Ngươi cảm thấy là nguy cơ, nhưng ta lại thấy đó là cơ hội! Thứ nhất, Diệp công tử vốn không phải người bình thường, vì người bình thường hoàn toàn không thể chế tạo ra thanh kiếm trong tay hắn, ít nhất đạt tới Vô Cảnh mới có thể làm được! Nói cách khác, sau lưng Diệp công tử này có ít nhất một cường giả Vô Cảnh! Thứ hai, Linh Sơn đã biết bao năm không thu nạp người? Từ năm đó sau khi A Đạo Linh tiền bối thu nhận Ngôn Bạn Sơn, thì Linh Sơn đã không thu nạp người nữa, nhưng bây giờ, Diệp công tử lại có quan hệ thân thiết với Ngôn sơn chủ kia!”
Nói đến đây, ông ta cười khẽ rồi nói tiếp: “Chắc chắn Ngôn sơn chủ đã lấy được truyền thừa của A Đạo Linh tiền bối, nhưng mọi người quên mất một điều, đó là Diệp công tử này tiến vào bí cảnh kia cùng với Ngôn sơn chủ, sau đó lại cùng đi ra ngoài! Sau khi ra ngoài, Ngôn sơn chủ bắt đầu bế quan tu luyện, còn Diệp Huyên thì hộ pháp cho nàng… Biết chuyện này có ý nghĩa gì không? Có nghĩa chắc chắn Diệp công tử đã gia nhập Linh Sơn, hơn nữa từng gặp tiền bối A Đạo Linh! Tiền bối A Đạo Linh là người cấp bậc nào! Người bình thường có thể lọt vào mắt nàng sao? Mà nếu nàng đã cho phép Diệp công tử…”
Nói đến đây, ông ta ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, khẽ cười nói: “Chúng ta giúp Diệp công tử không chỉ khiến Diệp công tử mang ơn chúng ta, còn có thể khiến Linh Sơn mang ơn chúng ta! Đây thật sự là một mũi tên trúng hai đích! Hoàn mỹ!”