“…” Kiều Phàm không còn gì để nói.
Nói như vậy, hình như quả thật là anh ta gây ra.
Nếu anh ta không đề xuất muốn bế An An, Tống Vy cũng tuyệt đối sẽ không chủ động đưa An An cho anh ta bế.
Anh ta không bế An An, sau khi Đường Hạo Tuấn đi xuống cũng sẽ không giống như chim mắt đen, nhìn chằm chằm anh ta không rời, rồi dọa An An.
Vậy nên nói đi cũng phải nói lại, An An khóc, hình như quả thật có trách nhiệm của anh ta.
Advertisement
Thấy Kiều Phàm không lên tiếng, dáng vẻ mặc nhận, sắc mặt của Đường Hạo Tuấn lập tức đen xì.
Mắt thấy anh muốn tìm Kiều Phàm gây rắc rối, Tống Vy vội vàng ôm cánh tay của Đường Hạo Tuấn: “Được rồi Hạo Tuấn, sự việc đã qua rồi, An An bây giờ cũng không sao, chuyện này đừng trách ai đúng ai sai nữa, còn khục khặc nữa, không biết sẽ khục khặc tới khi nào.”
Đường Hạo Tuấn nhìn cô, lại nhìn Kiều Phàm, tuy trong lòng có chút không cam tâm, nhưng vẫn không nói gì, có điều biểu cảm vẫn rất xị, không tốt lắm.
Tống Vy thấy vậy, lắc đầu cười bất lực, sau đó hôn một cái lên mặt của anh.
Đường Hạo Tuấn rõ ràng không ngờ cô sẽ làm như vậy, nhất thời sững ra.
Mãi tới một lúc sau, anh mới phản ứng lại, sờ gò má được hôn, môi cong lên.
“Như thế nào? Bây giờ còn giận không?” Tống Vy nhìn anh hỏi.
Ánh mắt của anh lóe lên, ho khẽ một tiếng, trong lòng rõ ràng rất vui, nhưng ngoài mặt lại cố ý giả bộ điềm tĩnh nói: “Tàm tạm, không có tức giận như vừa rồi.”
Kiều Phàm trợn ngược mắt.
Người này thật sự là trơ trẽn.
Rõ ràng khóe miệng đã nhếch lên không hạ được xuống rồi, lại cứ muốn cứng miệng bản thân chỉ vui bình thường.
Thật là đủ rồi.
Tống Vy đương nhiên cũng nhìn ra Đường Hạo Tuấn đang kiêu ngạo, dở khóc dở cười mà lắc đầu: “Nếu đã không giận nữa, vậy thì đừng đen mặt nữa, sẽ có nếp nhăn, nhanh già.”
Đường Hạo Tuấn khẽ gật đầu: “Ừ.”
“Chị Trương.” Tống Vy rút điện thoại ra, gọi điện cho chị Trương.
Chị Trương sau khi nghe điện thoại thì lập tức hỏi: “Bà chủ, có chuyện gì sao?”
ngủ rồi, chị tới bế An An về phòng đi.”
một tiếng: “Được thưa bà
sau đó đề điện
Tuấn nhìn cô hỏi: “Chị Trương vừa rồi đi
với sự chuyện tự ý
đi, chị Trương không nghe thấy An An khóc cũng rất bình thường,
chặn họng Đường Hạo Tuấn, anh
Phàm ở một bên
mí mắt lên,
khi nhún vai, ngược lại
của hai người đàn ông không có che
vẻ hai người đàn ông thầm chọc ngoáy lẫn nhau, Tống
này thật là
ngoài như vậy, hơn nữa có
Phàm điên cuồng nham hiểm về sau, đều thuộc loại trầm ổn, trước nay sẽ không lộ vẻ nói dưới, thích thú trêu chọc như
như vậy, cô
một người giỏi ngụy tạo, hơn nữa giấu mọi
sự nghĩ thoáng rồi, nghĩ thông
ràng buộc này, thật sự sống vui vẻ
này vây hãm anh ta, cho nên anh ta có thể cười như
vậy, trong lòng Tống Vy thật sự cảm thấy vui cho
nấu thêm vài món, làm một bữa ăn phong phú, tẩy trần
cho
Tuấn lập tức nhíu lại, liếc nhìn Kiều
tẩy trần cho bất cứ ai cũng được, chỉ không muốn tẩy trần cho
từ chối, trong mắt Kiều Phàm vụt qua một tia ám quang, đột nhiên cười rồi tranh nói trước: “Được, vậy thì cảm ơn
mặt của Đường Hạo Tuấn lập tức
không biết xấu