Phong Thần Châu

Chương 6655: Chính là hắn!



Nếu muốn điều động những cao thủ khác, nhất định phải mở cuộc họp gia tộc, mời trưởng lão đã xuất gia tới. Mà hiện giờ các trưởng lão sẽ không quan tâm đến ông ta. Trừ khi gia tộc gặp đại nạn nếu không bọn họ sẽ không xuất hiện. Lúc này, quản gia đột nhiên vui vẻ bước từ ngoài vào. "Ông chủ ơi, cậu ba về rồi". Hậu Thụy Niên lập tức cười tươi. Con trai về nhà, người làm bố như ông ta lại lập tức đứng lên đi đón. Lúc này, một người đàn ông đẹp trai mặc bộ vest trắng từ trên xe bước xuống. Hắn cực kì đẹp trai. Dáng người cao lớn, tuy không quá cường tráng nhưng vẫn rất cân đối. Cao tầm một mét tám, chân dài miên man. Người đàn ông đẹp trai anh tuấn thế này đi ở trên đường chắc chắn sẽ thu hút ánh mắt của rất nhiều phụ nữ. Hắn gần như là hoàn hảo. Đây là cậu ba nhà họ Hậu - Hậu Thư Hạo. Hậu Thư Hạo là tương lai của cả gia tộc. Hắn không chỉ có vẻ ngoài đẹp trai. Mà trên thương trường cũng cực kì tài năng. Giờ hắn không cần dựa vào thế lực của gia tộc nữa. Hắn đã tự thành lập công ty của mình ở nước Mễ. Cũng đã có tên trong top mười "những chàng trai giàu có nhất" ở nước Mễ. Ngoài ra còn có nguyên nhân quan trọng hơn. Hậu Thư Hạo từ nhỏ đã đi theo một gã cao thủ học tập. Khi còn rất trẻ đã là đại tông sư rồi. Thiên tài là gì? Chính là hắn! Hai từ thiên tài chính là nói hắn. Cậu ấm hay thanh niên tài giỏi trước mặt hắn cũng chỉ là con kiến mà thôi. Hậu Thụy Niên cảm thấy trên đời này chỉ có cô gái như Vũ Khuynh Mặc mới xứng đôi vừa lứa với con trai ông ta. Hai người bọn họ là một đôi trời định. Hậu Thụy Niên vui vẻ dẫn con trai vào nhà. Hai bố con vừa mới ngồi xuống. Hậu Thụy Niên mở miệng đã nhắc ngay đến Vũ Khuynh Mặc: "Hạo à, Vũ Khuynh Mặc mới đến Đông Hải, con có biết chuyện này không?" Hậu Thư Hạo bưng chén trà lên, cực kì tao nhã nhấp một ngụm. Sau đó hắn đặt chén trà xuống. Nghe thấy Hậu Thụy Niên hỏi thế hắn cũng không thấy bất ngờ. Từ đầu đến cuối hắn luôn tỏ vẻ đã tính trước được mọi chuyện, tự tin cười nhạt. "Bố à, chuyện này lúc còn ở nước Mễ con đã biết rồi". "Lần này đi Đông Hải là để xem cái thằng ở rể tên Lý Phong đấy có phải đứa vô dụng bị đuổi khỏi nhà họ Lý năm đó không". Hậu Thụy Niên vội hỏi: "Lý Phong là thằng nhóc vô dụng nhà họ Lý à?" Hậu Thư Hạo đậy nắp chén trà lại, nhìn Hậu Thụy Niên cười nói. "Không cần biết có đúng không, trong mắt con, bóp chết hắn cũng dễ dàng như bóp chết con kiến mà thôi". "Con muốn hắn sống thì hắn sống, muốn hắn chết hắn phải chết". Giờ phút này trong đôi mắt đầy tự tin của Hậu Thư Hạo dày đặc sát khí. "Cái tên Lý Phong này từ lúc vào tập đoàn Lăng Tiêu vẫn luôn vô công rồi nghề". "Hắn chỉ là một đứa rác rưởi bám váy vợ mà thôi".