Phong Thần Châu

Chương 6662: “Con quyết định rồi”.



Khi nhìn thấy Hắc Long, Hứa Thiên Tứ hơi ngẩn ra nhưng gương mặt lại hiện lên vẻ vui mừng ngay sau đó. “Anh Long, anh về rồi sao?” Hắc Long giận dữ nói: “Là ai, rốt cuộc là ai đã đánh em tao thành ra thế này?” Hứa Thiên Tứ vội vàng nói: “Là Lưu Đức Luân, ngoài anh ta ra thì còn một tên thần kinh là Lý Hùng”. “Tất cả chuyện này đều là Lưu Đức Luân sai tên Lý Hùng đó làm”. “Anh Long, tôi nghe nói tên thần kinh đó rất ghê gớm. Anh Báo còn chưa chịu quá ba đòn của hắn đã bị đánh thành ra thế này rồi”. “Bốp!” Hứa Thiên Tứ vừa nói xong thì Hắc Long đột nhiên đấm thật mạnh lên tường. Bức tường trắng toát đột nhiên xuất hiện những vết nứt như mạng nhện. Thậm chí là cú đấm của Hắc Long tạo ra thành một cái lỗ trên tường. Hắc Long siết chặt nắm tay, ánh mắt toát ra sát khí. Ghê thật! Đây chính là đao thủ số một thành phố Đông Hải. Hứa Thiên Tứ ngoài mặt thì kinh ngạc nhưng trong lòng thì đang mừng thầm. Với thân thủ của Hắc Long thế này thì tên Lý Hùng chỉ có chết chắc. Còn cả Hứa Mộc Tình nữa, khà khà, hai anh em nhà Hắc Long và Báo Đen đều rất háo sắc. Một cô gái xinh đẹp tuyệt trần như Hứa Mộc Tình thì chắc chắn họ sẽ không tha. Đúng rồi, còn cả cái bà già hết thời Liễu Ngọc Phân kia nữa… Hứa Thiên Tứ lại nói: “Anh Long, anh đừng nóng giận. Chuyện này cần có kế hoạch lâu dài”. “Tên Lý Hùng này rất ghê gớm, hắn…” Hứa Thiên Tứ còn chưa kịp nói hết thì đã bị khí thế trên người Hắc Long dọa cho sợ hãi. “Em tao từ nhỏ đã không học võ, mỗi lần bắt nó tập luyện nó đều viện cớ để lười biếng”. “Đây là cái giá phải trả cho sự không cố gắng của nó”. “Nhưng dù sao đi nữa thì với tư cách là một người anh, tao vẫn phải trả thù cho nó”. Lúc này Hứa Thiên Tứ lấy từ trong túi áo ra một mảnh giấy đưa cho Hắc Long. “Anh Long, đây là địa chỉ nhà của tên thần kinh đó”. “Anh vừa mới trở về, chắc là đã lâu không được gần gũi phụ nữ nhỉ?” “Tôi nói anh nghe, vợ của tên thần kinh này vô cùng xinh đẹp”. “Hơn nữa thân hình cũng rất chuẩn, rất hợp với hình mẫu của anh Long”. … Lúc trưa về ăn cơm, Lý Hùng phát hiện ra có ba bộ quần áo trên ghế sô pha ở phòng khách. Ba bộ quần áo này trông mới chẳng ra mới mà cũ cũng chẳng ra cũ. Nhìn mẫu mã thì có vẻ đã lỗi thời nhưng quần áo thì rất mới, dường như rất ít mặc. Lý Hùng nhận ra Liễu Ngọc Phân đang ướm thử từng cái một. Bình thường Liễu Ngọc Phân rất ít khi chú trọng bề ngoài của bản thân hơn nữa khi bà ấy thử quần áo thì cứ không ngừng hỏi Hứa Mộc Tình xem bộ nào đẹp. Lý Hùng đá nhẹ vào Hứa Hạo Nhiên đang ngồi ăn cơm hỏi: “Chuyện gì thế? Mẹ định đi xem mắt à?” “Ặc!” Hứa Hạo Nhiên suýt thì bị câu nói của Lý Hùng làm cho nghẹn chết. Cậu ta uống một ngụm canh rồi vỗ vỗ ngực. “Em bảo này anh rể, lần sau anh nói gì thì cũng đừng táo bạo thế được không?” “Mẹ chọn quần áo là bởi vì hai ngày nữa đến sinh nhật ông”. Hứa Hạo Nhiên vừa nói vừa gọi Liễu Ngọc Phân trong phòng khách. “Mẹ, mẹ đừng chọn nữa”. “Năm nào ông đón sinh nhật cũng đều tổ chức tiệc mừng thọ”. “Mẹ đã mặc đi mặc lại ba bộ này mười mấy năm rồi đấy”. “Hơn nữa mỗi lần chúng ta tới biệt thự nhà họ đều bị đẩy ra một góc mà”. “Ai chẳng cười cợt chúng ta chứ, mặc gì cũng như nhau cả thôi”. Hứa Hạo Nhiên vừa mới nói câu này xong thì Lý Hùng vỗ tay. “Con quyết định rồi”. Hứa Mộc Tình đang từ tốn ăn cơm cũng phải ngước lên nhìn Lý Hùng. Cô chớp chớp hàng lông mi dài cong vút. Quyết định gì? Lại muốn vung tiền bừa bãi sao? Lúc này Lý Hùng nhìn Hứa Mộc Tình nói: “Vợ à, chiều nay cả nhà chúng ta sẽ đi mua sắm!” Liễu Ngọc Phân không biết bao năm rồi chưa đi mua sắm. Nhìn một đống đồ đủ các loại mà bà ấy không biết nên mua gì. Xem mãi xem mãi, họ đi tới một cửa hàng thời trang nữ cao cấp.