Phong Thần Châu

Chương 6663: Khó khăn nhất là đoạn thanh toán!



Quyết định gì? Lại muốn vung tiền bừa bãi sao? Lúc này Lý Hùng nhìn Hứa Mộc Tình nói: “Vợ à, chiều nay cả nhà chúng ta sẽ đi mua sắm!” Liễu Ngọc Phân không biết bao năm rồi chưa đi mua sắm. Nhìn một đống đồ đủ các loại mà bà ấy không biết nên mua gì. Xem mãi xem mãi, họ đi tới một cửa hàng thời trang nữ cao cấp. Hứa Mộc Tình ngắm được một bộ đồ, đang định lấy cho Liễu Ngọc Phân mặc thử. “Để xuống!” Nhân viên phục vụ kêu lên một tiếng rồi cướp lấy bộ đồ từ tay Hứa Mộc Tình. “Bộ đồ này không phải thứ mà cô có thể động vào!?” “Làm bẩn thì cô đền được không?” Nhân viên phục vụ trừng đôi mắt bé tí của cô ta lên, thái độ vô cùng hách dịch. “Biến giùm biến giùm, phiền chết đi được!” Hứa Mộc Tình đứng ngây ra, nghiêm mặt lại nhìn cô nhân viên. “Cô phục vụ khách với thái độ gì thế?” “Sao cô dám chắc chúng tôi không mua nổi chỗ quần áo này?” “Kể cả không mua nổi nhưng chẳng lẽ khách không được thử đồ sao?” “Gọi giám đốc của các cô qua đây, tôi muốn nói chuyện với anh ta. Cô nhân viên khinh bỉ ra mặt nói: “Cô mà tính là khách á?” “Người nào người nấy viết rõ một chữ lên mặt”. “Nghèo!” Hứa Hạo Nhiên nghe thấy lời này thì muốn đánh người lắm, Liễu Ngọc Phân vội vàng ngăn cậu ta lại. “Thôi bỏ đi, chúng ta đi thôi”. Lúc này Lý Hùng từ ngoài bước vào. “Cạch”. Anh đặt chiếc thẻ đen lên quầy. “Gói hết tất cả quần áo trong tiệm lại rồi thanh toán cho tôi!” Cô nhân viên ngây ra nhìn Lý Hùng: “Anh này, cửa tiệm chúng tôi có đến mấy trăm bộ đồ”. “Cô điếc à? Tôi bảo gói hết lại rồi thanh toán”. “Vâng, được, được ạ!” Bây giờ trong tiệm chỉ có mình cô ta, lượng công việc nhiều thế này một mình cô ta làm không xuể. Chỉ cần cô gọi điện thoại thì đồng nghiệp ở tầng dưới sẽ tới giúp. Nhưng một đống quần áo thế này cộng lại cũng phải đến mấy chục nghìn tệ. Nếu một mình cô ta hốt cái đơn này thì bằng tận lương nửa năm của cô ta. Nghĩ đến đây, cô ta cắn răng rồi bắt đầu đâm đầu vào làm việc. Đóng gói quần áo thì dễ thôi, quần áo lúc xuất xưởng thì đã được đóng gói ổn thỏa rồi. Khó khăn nhất là đoạn thanh toán! Mấy trăm bộ quần áo, mỗi bộ là một đơn thanh toán. Cô ta viết đến nỗi run cả tay rồi. Nhưng vẫn phải viết, viết nữa, viết mãi! Mỗi tờ là một món hời, kể cả có viết gãy tay thì cô ta cũng tình nguyện.