Phong Thần Châu

Chương 6686: Thế lực kinh hoàng lan ra ngay lập tức!



"Một khi hai nhà thông gia, với khối óc của Hậu Thư Hạo và thực lực của chị năm, thì có thể bắt đầu từ Thành Hải, nhanh chóng chiếm được toàn bộ phía Nam thôi!" "Khi đó, gia tộc chúng ta…” "Ầm!" Vũ Thạc chưa kịp nói xong, thì cửa phòng khách đột nhiên bị đá tung ra. Mọi người đồng thời quay đầu nhìn sang, phát hiện Vũ Khuynh Mặc cùng với một đoàn tùy tùng xinh đẹp từ ngoài cửa phòng khách đi vào. "Chị năm đã về!" Vũ Thạc nhanh chóng đứng dậy, tươi cười đi tới. Vũ Thạc vừa đến gần, một người tùy tùng bên cạnh Vũ Khuynh Mặc đã tát Vũ Thạc một cái. "Bốp!" Cả phòng khách vang lên tiếng bạt tai giòn giã. "Đồ chó, cô dám đánh tôi à!" Vũ Thạc hét vào mặt người tùy tùng của Vũ Khuynh Mặc. "Người đâu! Lôi con bé láo toét này ra ngoài cho tao, đợi lúc nữa tao sẽ dạy cho nó biết thế nào là lễ độ!" "Bốp!" Một cái tát nữa! Cả hai bên mặt của Vũ Thạc đều bị người tùy tùng của Vũ Khuynh Mặc đánh sưng vù hết cả lên. Vũ Thế Huân vội vàng cười đi tới giải hòa: "Tiểu Mặc, đều là người nhà cả, con đừng phá không khí hòa thuận thế chứ”. "Khi ông cần tôi, thì ông nói rằng tôi là người nhà của ông sau đó sử dụng tôi như một công cụ”. "Khi không cần nữa, thì coi tôi chả khác nào một chậu cây trong vườn”. Mặt Vũ Khuynh Mặc không chút biểu cảm, toàn thân cô ta tỏa ra sự lạnh lùng làm người ta phải ớn lạnh. Vũ Thế Huân nhanh chóng giải thích: "Bố nên thảo luận vấn đề này với con trước, là lỗi của bố”. "Tuy nhiên, tất cả những gì chúng ta làm đều là vì tốt cho con thôi!" "Hậu Thư Hạo và con là một cặp trời sinh”. "Mối quan hệ giữa hai gia đình chúng ta trước giờ vẫn rất tốt”. "Sau khi kết hôn…” “Ai nói tôi muốn kết hôn?”, giọng nói lạnh lùng của Vũ Khuynh Mặc chặn lời của Vũ Thế Huân. Vào lúc này, đôi mắt sắc bén như lưỡi kiếm của Vũ Khuynh Mặc quét qua tất cả mọi người có mặt tại đó. Đột nhiên, nhiệt độ trong cả căn phòng dường như giảm xuống không độ! Thế lực kinh hoàng lan ra ngay lập tức! Trong số mấy trưởng lão của gia tộc họ Vũ, có ba người là cao thủ ở cấp bậc tông sư. Nhưng đứng trước Vũ Khuynh Mặc, họ thậm chí còn không có sức để nhúc nhích một ngón chân! Thật là một khí tức khủng khiếp! Họ không biết rằng Vũ Khuynh Mặc lại có một sức mạnh đáng sợ như vậy! Giọng của Vũ Khuynh Mặc giống như một cơn gió lạnh thổi ra từ động băng vạn năm. Từng lời từng chữ lọt vào tai mọi người rất rõ ràng. "Từ khi nào các người được quyền quyết định cuộc sống của tôi thế?" "Các người xứng chắc?"