Phong Thần Châu

Chương 6736: Mà lại đánh trúng người ông ta.



Dù sao bọn họ còn chưa học hết lớp sáu nữa là. "Uầy, từ ngày đi theo đại ca tôi thấy tôi ngày càng giống người tri thức hơn rồi đấy". "Xem ra chẳng bao lâu nữa là tôi có thể thi đại học rồi". Hai thành viên đồng loạt lắc đầu, tỏ vẻ. Đừng có mơ! Trình độ của anh có tốt nghiệp được cấp hai hay không còn chưa biết. Diệp Hoằng Thắng nhìn Vương Tiểu Thất và người đàn ông trung niên, lùi về một góc bên cạnh. "Tao biết rồi, thằng chó Hậu Thư Hạo ngay từ đầu đã coi tao là súng mà". "Những gì cậu ta nói với tao đều là giả". "Cậu ta vốn không biết Hứa Mộc Tình". "Mọi chuyện đều là do cậu ta sắp đặt". Lúc này Diệp Hoằng Thắng đã lui về trong góc. Hai mắt ông ta sáng rực nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên nói: "Ông về nói với Hậu Thư Hạo, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu ta đâu, chờ đó cho tôi". Ánh mắt người đàn ông nhìn Diệp Hoằng Thắng như đang nhìn người chết nói: "Sợ là ông không có cơ hội ấy đâu". Đột nhiên Diệp Hoằng Thắng vỗ mạnh lên bức tường. Bức tường sau lưng ông ta mở ra một lối đi. Ông ta vội vàng trốn vào trong. Người đàn ông bất ngờ, ông ta không ngờ Diệp Hoằng Thắng còn con bài chưa lật này. Ông ta lao lên đấm mạnh vào bức tường hai phát. "Rầm!" "Rầm!" Nhưng bức tường chẳng chút sứt mẻ. "Ha ha ha! Ngu chết đi được!" "Căn phòng này là tôi dùng kim cương xây thành đấy". "Nắm đấm của ông phá được nó chắc". "Cho dù có xe tăng đến đây cũng không dỡ nổi tường nhà tôi". "Tôi đã gọi điện cho người tới đây rồi". "Cùng lắm là nửa tiếng nữa thì bọn họ sẽ đến nơi". "Đến lúc đấy thì lũ chúng mày chết hết đi, tao sẽ xay chúng mày thành thịt vụn cho chó ăn". Vẻ mặt người đàn ông âm u. Nhưng ông ta không thể phá vỡ bức tường này. Ông ta lập tức liếc nhìn Vương Tiểu Thất. "Không giết được Diệp Hoằng Thắng thì giết Lý Phong trước". Vương Tiểu Thất nhìn ông ta như nhìn kẻ thiểu năng. "Ông bị ngu đấy à, loại tép riu như tôi sao có thể là đại ca Lý Phong được chứ". Giờ ông ta mới vỡ lẽ: "Mày không phải Lý Phong?" "Vớ vẩn! Sao tôi có thể sánh với đại ca được chứ". "Đối phó với loại tạp nham như ông không cần đại ca tôi ra tay". "Hừ, không có năng lực nhưng mồm mép tép nhảy đấy". Bóng người ông ta lóe lên một cái đã đứng trước mặt Vương Tiểu Thất. Ông ta vung tay trái tát mạnh về phía mặt Vương Tiểu Thất. Cái tát này chắc chắn sẽ đánh trúng. "Bốp!" Một tiếng giòn tan vang vọng khắp phòng. Nhưng người bị đánh trúng không phải là Vương Tiểu Thất. Chương 376: Tông sư là cái thá gì Mà lại đánh trúng người ông ta. Ông ta trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm Vương Tiểu Thất nói: "Mày muốn chết à!" Ông ta vẫn cho rằng vừa nãy do mình sơ ý. Lần này ông ta ra tay càng nhanh, càng mạnh hơn. "Bốp!" Lại là một tiếng vang giòn giã. Vẫn là ông ta bị đánh. Lần này là bên má phải. "Sao tốc độ của mày có thể nhanh hơn tao chứ? Tao là tông sư cơ mà". Vương Tiểu Thất cười khẩy. "Tông sư là cái thá gì? Tôi đây ngay cả đại tông sư còn giết được nữa là". "Ba hoa chích chòe, mau chết đi".