"Hứa Mộc Tình này giỏi lắm đó!" "Cô ta đến từ một thành phố nhỏ ở phía Nam”. "Dựa vào năng lực của mình, cô ta đã xây dựng doanh nghiệp nhỏ của gia đình thành một tập đoàn rất lớn”. "Quan trọng hơn, người phụ nữ này hiện đã đưa những người ưu tú của tập đoàn bọn họ đến Thiên Môn của chúng ta”. "Đang cạnh tranh khốc liệt với Nữ hoàng Phố Wall, Vũ Khuynh Mặc”. Bên cạnh có một người thêm vào. "Nói đến Hứa Mộc Tình, tôi mới nhớ ra”. "Tôi nhớ một người bạn đã nói với tôi rằng chồng của Hứa Mộc Tình là một thằng ở rể”. "Nghe nói thằng này là một thằng điên!" "Ây da, đúng là bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu. Thật đáng tiếc!" Nghê Quang Văn ngồi nghe mà cảm thấy ngứa ngáy trong lòng. Khi hắn lấy điện thoại di động ra và tìm thấy ảnh của Hứa Mộc Tình, mắt hắn mở to. Nước dãi chảy ra từng giọt. Vào lúc nhìn thấy bức ảnh của Hứa Mộc Tình, Nghê Quang Văn đã đưa ra quyết định. Người phụ nữ này! Hắn phải có được người phụ nữ này! Nghê Quang Văn nhanh chóng hỏi Hậu Thư Hạo làm cách nào để tìm được người phụ nữ này. Hậu Thư Hạo ngoắc ngoắc tay với Nghê Quang Văn. Lúc này, Nghê Quang Văn, kẻ vừa nãy còn chảnh chó trước mặt Hậu Thư Hạo, lúc này sắc mặt lập tức thay đổi. Hắn nghiêng đầu và nở một nụ cười thật tươi. Hậu Thư Hạo ở bên tai hắn thì thầm vài câu. Nghê Quang Văn sau khi nghe xong, nụ cười trên mặt càng ngày càng rạng rỡ. Chỉ là, trong nụ cười này, còn có thêm một phần dâm đãng nữa. Mặc dù trình độ học vấn của Hứa Mộc Tình không cao lắm, cô cũng không có kinh nghiệm du học. Nhưng trong kinh doanh, Hứa Mộc Tình thực sự có tài năng thiên phú hơn người. Bây giờ toàn bộ tập đoàn Lăng Tiêu đang đối mặt với sự cản đường của tập đoàn Đương Quy. Tuy nhiên, trong hoàn cảnh khó khăn như vậy. Hứa Mộc Tình vẫn dựa vào tầm nhìn độc đáo của mình. Và sự gắn kết của cả đội đã đưa tập đoàn Lăng Tiêu vượt qua hết khó khăn này đến khó khăn khác. Nhưng như này, Hứa Mộc Tình cũng có nhiều cơ hội giao lưu hơn. Cô không muốn tham gia vào những cái được gọi là xã hội thượng lưu này. Nhưng không có cách nào khác, dù sao muốn kiếm tiền trên đất của người khác, thì luôn phải có quan hệ tốt với những quan chức cấp cao ở đây. Tối nay, Hứa Mộc Tình nhận được một lời mời dự tiệc khác. Lý Phong lái xe chở Hứa Mộc Tình đến nơi diễn ra bữa tiệc. Hôm nay, trang phục của Hứa Mộc Tình vẫn như thường lệ. Cô mặc một bộ đồ rất đơn giản. Không phải là một thương hiệu nổi tiếng, nhưng vẫn toát ra được khí chất rất đặc biệt của Hứa Mộc Tình. Vì vậy, thời điểm Hứa Mộc Tình bước xuống xe, ánh mắt của rất nhiều người đều đổ dồn vào cô. Trong số những người này có Nghê Quang Văn. Chương 425: Đừng để cho người đàn ông đó vào Nghê Quang Văn lúc này đang ở trong đại sảnh. Hắn đã nhận được tin và đã cố tình đứng ở đây từ sớm. Hắn muốn xem liệu Hứa Mộc Tình có thực sự đẹp như lời người ta nói hay không. Tuy đứng ở khoảng cách rất xa, nhưng vừa nhìn thấy Hứa Mộc Tình. Mắt Nghê Quang Văn liền lồi ra! Tiên nữ! Người phụ nữ như vậy chỉ có ở trên trời mà thôi! Một người phụ nữ như vậy, chỉ có hắn mới xứng để chơi cô thôi! Nghê Quang Văn đang cực kỳ hưng phấn, liền nhìn thấy Lý Phong từ hướng bãi đậu xe đi tới. Lý Phong bây giờ ăn mặc quá bình thường. Ngay cả lũ đàn em xung quanh Nghê Quang Văn cũng còn ăn mặc đẹp hơn Lý Phong. Nghê Quang Văn cau mày khi nhìn thấy vậy. Hắn lập tức gọi đội trưởng an ninh bên cạnh đến. Hắn chỉ vào Lý Phong cách đó không xa: "Lát nữa, đừng cho người này vào”. Đội trưởng an ninh là một người rất giỏi trong việc nhìn mặt người mà nói chuyện. Tròng mắt đội trưởng an ninh khẽ lay động, nói với Nghê Quang Văn: "Anh rất ghét người này ạ?" Nghê Quang Văn cười lạnh: "Còn hơn cả ghét”. "Loại rác rưởi như này thì không nên sống trên đời này làm gì”. Đội trưởng an ninh cười gật đầu: "Anh nói chí phải, kẻ như vậy làm sao có tư cách đứng bên cạnh một mỹ nữ như vậy chứ?"