Phong Thần Châu

Chương 6820: Hậu Thư Hạo có chút đăm chiêu.



Hậu Thụy Niên vội vội vàng vàng chạy đến.

Ông ta ngây người ra khi nhìn thấy khung cảnh trước mắt.

Nhưng khác với Hậu Thư Hạo, sau phút chốc hết sức ngạc nhiên vẻ mặt Hậu Thụy Niên toát lên sự hung ác vô cùng.

Hậu Thụy Niên hét lớn: “Lý Tấn! Lý Tấn!”

“Đồ cáo già nham hiểm nhà ngươi”.

“Vì bảo vệ con trai mình”.

“Quả nhiên ông đã phái người mạnh nhất của gia tộc Lý Thị đến Đông Hải!”

Rõ ràng Hậu Thư Hạo không hiểu rõ về gia tộc Lý Thị.

Nghe thấy Hậu Thụy Niên hét lên như vậy, Hậu Thư Hạo liền hỏi: “Bố, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?”

Biểu cảm của Hậu Thụy Niên đã thay đổi.

Ông ta nhìn Hậu Thư Hạo, mặt dữ dằn nói: “Con biết vì sao mấy năm nay, nhìn bề ngoài thì thế lực của gia tộc Lý Thị ngày càng thụt lùi”.

“Nhưng thực tế,nguyên nhân khiến bọn chúng vẫn là một trong bốn đại gia tộc ở thủ đô không?”

“Con có biết, vì sao mấy năm gần đây, cả vùng phía Bắc đều biết gia tộc Lý Thị đã không còn con nối dõi”.

“Thế nhưng nguyên nhân không ai dám ra tay với họ không?”

“Đó là vì, gia tộc Lý Thị có hai ‘vương’!”

“Lý Tấn là một trong hai!”

Lúc này, biểu cảm của Hậu Thụy Niên khiến Hậu Thư Hạo có chút không hiểu.

Gia tộc Hậu Thị mất đi Đỉnh Lương Trụ.

Có thể nói, sụp đổ trong phút chốc.

Thế nhưng lúc này Hậu Thụy Niên lại không ngừng run lên vì phấn khích.

“Bố, bố làm sao thế?”

“Tin tốt, tuyệt đối đây là một tin tốt lành!”

Cho dù những người tinh nhuệ của gia tộc đã chết hơn nửa.

Hậu Thụy Niên vẫn như tìm được cơ hội ngàn năm có một.

Ông ta nắm chặt tay, mặt lóe lên sự sắc sảo chói lóa.

“Lý Tấn phái người mạnh nhất của gia tộc ông ta đi Đông Hải, đi bảo vệ thằng con trai vô dụng của ông ta”.

“Vậy ở thủ đô bây giờ, chỉ còn có mỗi mình ông ta”.

“Chỉ cần Lý Tấn chết, gia tộc Lý Thị sẽ lập tức tan đàn xẻ nghé”.

“Ha ha ha ha, cơ hội đến rồi! Cuối cùng cũng đến rồi!”

Nói xong, Hậu Thụy Niên lập tức lên xe, phi về đến một ngôi biệt thự nào đó.

Nhìn Hậu Thụy Niên vội vàng rời đi.

Hậu Thư Hạo có chút đăm chiêu.

Gia tộc vừa chịu tổn thất nặng nề.

Hắn muốn quay về sư môn xin viện binh.