Liên tục nháy mắt với anh ta.
Nhưng đêm nay, mục tiêu của Andre đã được định sẵn.
Đối với anh ta, phụ nữ trên đất nước này, bất cứ khi nào anh ta muốn.
Chỉ cần ngoắc ngón tay, tất cả bọn họ sẽ ngoan ngoãn chổng mông lên.
Hôm nay, anh ta phải đi làm một viếc rất vĩ đại.
Chỉ cần chinh phục được Hứa Mộc Tình.
Anh ta có thể gặp được Nữ hoàng phố Wall trong truyền thuyết.
Hẹn gặp Nữ hoàng phố Wall không chỉ đơn thuần làm quen và nhận được một số lợi ích từ cô ta.
Andre có ý nghĩ của riêng mình.
Anh ta cho rằng, mình có một cơ thể cường tráng.
Khả năng trong lĩnh vực đó cũng rất mạnh mẽ.
Anh ta từng chơi năm người phụ nữ trong cùng một đêm.
Nhìn những người phụ nữ đó lần lượt kêu rên sung sướng dưới thân mình khiến Andre cảm thấy rất tự hào.
Vì sao Andre lại đến đất nước này?
Bởi vì anh ta biết Nữ hoàng phố Wall cũng là người Hoa Hạ.
Anh ta không hiểu rõ về văn hóa của quốc gia này.
Tuy nhiên, số lượng phụ nữ ở đất nước này mà anh ta đã chơi là không thể đếm xuể!
Anh ta biết rất rõ những người phụ nữ này muốn gì.
Anh ta cảm thấy anh ta nhất định có thể lấp đầy khoảng trống của Nữ hoàng phố Wall.
Nếu như có thể trở thành bạn trai của nữ hoàng, với những thủ đoạn của mình, anh ta có thể kiểm soát toàn bộ xã hội thượng lưu!
Đến lúc đó, anh ta sẽ trở thành vua!
Khi nghĩ đến đây, trái tim của Andre như thắt chặt lại.
Anh ta nhìn bốn xung quanh.
Tình cờ thấy John đi từ góc đến bên cạnh anh ta.
“John, cậu làm sao mà mồ hôi đầm đìa vậy”.
Sắc mặt của John vô cùng lạ.
John đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, cười nói: “Tôi vừa nhận được điện thoại ở nhà, bố tôi lại tái phát bệnh cũ rồi”.
Nghe vậy, Andre đưa tay ra vỗ vai John.
“Vậy thì phải chúc mừng cậu rồi”.
“Bố cậu là huân tước của nước Anh”.
“Ông ấy chết rồi, tất cả tài sản đều thuộc về cậu”.
John ngại ngùng nhếch khóe miệng, cười.
Lúc này, Andre trầm giọng hỏi: “Thuốc tôi nhờ cậu mua, đã mua được chưa?”
John gật đầu.
Anh ta run rẩy lấy trong túi ra một cái lọ nhỏ và nhanh chóng đưa nó cho Andre.
Andre thậm chí còn không buồn nhìn, ném thẳng vào trong túi của mình.
Anh ta tuyệt đối tin tưởng John.
Bởi vì hai người giống nhau.
Đều không phải thứ tốt đẹp gì.
Cá mè một lứa!
Cấu kết với nhau!
Andre vỗ vai John, nói: “Cậu mau đi thu xếp phòng đi”.
“Lát nữa tôi sẽ đưa Hứa Mộc Tình vào đấy”.
Vừa nghe xong câu này, khóe miệng John khẽ nhếch lên, hơi mở ra.
Nhưng rất nhanh sau đó lại ngậm lại.
Anh ta quay người không nói lời nào, bước nhanh ra khỏi sảnh tiệc.