Phong Thần Châu

Chương 6859: Cố Ngôn Hi liền nhìn thấy Ngô Văn Đào.



Cố Yên Hi vừa nghe xong, bật cười thành tiếng.

Cô ta không ngờ gia đình này lại thú vị đến như vậy.

Ông là chủ tịch của tập đoàn lớn, không những không có thói quen khinh người, mà đối với người khác còn rất hòa đồng, vui vẻ.

Vừa về nhà, liền chủ động thay quần áo, giúp vợ nấu cơm.

Đây rõ ràng là một người đàn ông vô cùng tuyệt vời!

Nếu ở nhà khác thì không có chuyện ấy đâu.

Vẫn còn Lý Phong, tuy là cảm giác mà anh ta đem lại cho người khác là rất tốt bụng.

Nhưng từ đầu đến cuối, anh thậm chí còn không nhìn cô ta thêm một lần nào.

Điều này khiến Cố Ngôn Hi đột nhiên hoài nghi chẳng lẽ sức hút của mình kém đến thế hay sao?

Phải biết rằng cô ta bất kể xuất hiện tại nơi nào, cũng sẽ thu hút vô số kẻ điên cuồng vì cô.

Là do sức hút của cô ta quá lớn nên mới thu hút những tên đàn ông xấu xa như Ngô Văn Đào ở thành phố Cô Tô.

Lúc này, có âm thanh ồn ào từ phía bên ngoài biệt thự truyền đến.

Trong đó xen lẫn cả tiếng quát của Trần Quả.

Lông mày của Lý Phong khẽ nhếch, lập tức đứng dậy.

Cố Ngôn Hi cũng nghe thấy âm thanh ở ngoài cửa.

Cô ta liền vô cùng hoảng sợ.

Nghĩ đến số phận của mình sau khi bị bắt trở lại, tay chân Cố Ngôn Hi bất giác run lên, sắc mặt trắng bệch.

Lúc này Hứa Mộc Tình nhẹ nhàng nắm lấy tay của Cố Ngôn Hi, cười nói: “Lúc cô đến, tôi đã nói với cô gì nào? Ở Đông Hải, không có ai có thể ức hiếp cô”.

“Nhưng Ngô Văn Đào là cậu ba của nhà họ Ngô thành Cô Tô, chuyện gì hắn cũng có thể làm được”.

“Hay là tôi bây giờ trốn ra từ cửa sau, cô bảo với bọn họ, chúng tôi đã đi rồi, như thế bọn chúng sẽ không làm khó mọi người”.

“Làm khó, không có từ đó đây”. Hứa Hạo Nhiên từ trong phòng bếp đi ra.

Lúc này, Lý Phong đã đi ra tới cửa.

Hứa Hạo Nhiên nhìn bóng lưng cao lớn của Lý Phong: “Có anh rể tôi ở đây, không có gì không làm được cả”.

“Chị Cố, chị cứ yên tâm ở lại đây đi, anh rể em rất nhanh sẽ giúp chị giải quyết việc này!”

“Sao mà lắm lời thế, vào thái thịt bò cho mẹ nhanh lên!” Liễu Ngọc Phân lại kéo lỗ tai của Hứa Hạo Nhiên, lôi cậu ta vào trong.

Đồng thời, Trong phòng bếp truyền ra âm thanh của Liễu Ngọc Phân: “Đám người đáng ghét, tới giờ cơm cũng đến gây sự”.

“Phong à, nhanh chóng đuổi bọn chúng đi, chúng ta sắp chuẩn bị ăn cơm rồi”.

Cố Ngôn Hi há to miệng, cô ta và người đại diện ngạc nhiên nhìn nhau.

Đây nhưng là cậu ba của dòng họ lớn nhất thành Cô Tô, sao cả nhà bọn họ đối diện với những kẻ ác độc vô cùng lại cảm thấy giống như đối diện với những kẻ ăn xin cơ chứ?

Cố Ngôn Hi thực sự không yên tâm nổi, kéo tay Hứa Mộc Tình nói: “Hay là chúng ta lén chạy ra ngoài đi, tôi thực sự không yên tâm!”

Ba người Hứa Mộc Tình đến cửa biệt thự.

Cố Ngôn Hi liền nhìn thấy Ngô Văn Đào.

Lúc này, Ngô Văn Đào đang tựa lưng vào chiếc xe thể thao kì quái của mình, vẻ mặt vô cùng giễu cợt và coi thường.

Đứng cạnh hắn là một thanh niên mặc cổ phục.

Lúc nhìn thấy hai người này, sắc mặt Cố Ngôn Hi hoàn toàn tái nhợt đi.

Cô ta vội vàng kéo tay Hứa Mộc Tình nói: “Không thể đấu với bọn chúng được đâu, Trác đại sư cũng đến rồi, người này vô cùng đáng sợ”.

“Tôi từng tận mắt nhìn thấy một mình hắn, đánh bại mấy chục người”.

“Cô nhanh chóng gọi chồng cô lại đi, đừng để anh ta đi nữa, vô vùng nguy hiểm!”

Hứa Mộc Tình tự tin cười: “Yên tâm đi, chồng tôi cũ