"Thì lập tức cắt đứt mọi liên lạc với tập đoàn Lăng Tiêu, liên thủ chèn ép tập đoàn Lăng Tiêu cho tôi”.
"Tôi muốn ngày mai cái xưởng cỏn con này phải đóng cửa!"
"Tôi muốn con đàn bà Hứa Mộc Tình phải quỳ gối trước mặt tôi, liếm lỗ nhị tôi, cầu xin tôi tha thứ cho cô ta!"
Tiền Gia Triết bị rửa ruột năm lần, lỗ nhị của hắn giờ đã nứt toác, đau như lửa đốt!
Nghe vậy, mấy ông giám đốc nhìn nhau, ai nấy đều khó xử.
Tuy nhiên, bọn họ không dám hé răng nói nửa lời, chỉ có thể đồng ý một cách miễn cưỡng.
Lúc này, Ngô Kiến Quốc cau mày, nói nhỏ: "Cậu Tiền, làm thế có vẻ không ổn cho lắm, mọi người nên hòa thuận với nhau, có gì thì ngồi xuống cùng nói chuyện”.
"Bốp!"
Ngô Kiến Quốc vừa nói dứt lời, Tiền Gia Triết nắm lấy chiếc cốc bên cạnh, ném vào ông ta.
Chiếc cốc đập vào trán Ngô Kiến Quốc, ngay lập tức, máu chảy ra.
"Ông là cái thá gì? Dám vặn lại tôi à”.
"Tôi nói cho các người biết, nếu dám qua mặt tôi thì các người sẽ không yên với tôi đâu!"
"Tôi, Tiền Gia Triết, đã nói là làm!"
"Chắc các người biết rõ thủ đoạn và thực lực của nhà họ Tiền chứ hả”.
"Đối với nhà họ Tiền mà nói, các người cũng chỉ là con sâu cái kiến thôi, tôi tiện tay cũng dí chết được mấy người!"
"Các người còn ngây ra đó làm gì? Mau gọi cho người của tập đoàn các người đi!"
"Bảo bọn họ lập tức cắt đứt mọi dự án hợp tác liên quan đến Lăng Tiêu!"
Mặc dù nhiều người buộc phải nhấc điện thoại di động lên gọi nhưng Ngô Kiến Quốc đã không làm như vậy.
Tiền Gia Triết ra hiệu cho hai tên vệ sĩ bên cạnh.
Cả hai nhanh chóng tiến lên, xô Ngô Kiến Quốc ngã xuống đất.
Hai vệ sĩ hết đấm rồi lại đá Ngô Kiến Quốc.
Nhìn thấy Ngô Kiến Quốc không ngừng lăn lộn kêu la trên mặt đất, Tiền Gia Triết cuối cùng cũng nở một nụ cười thoải mái.
"Thấy chưa? Đây là kết cục khi dám chống đối tôi đấy!"
"Tôi nói cho ông biết, đã quá muộn để cầu xin lòng thương xót rồi. Đêm nay, tôi sẽ khiến ông phải phá sản!"
"Lôi ra ngoài!"
Lúc này, tên vệ sĩ từ cửa bước nhanh vào và nói nhỏ với Tiền Gia Triết: "Cậu chủ, Tang Cẩu đến rồi”.
Sở dĩ người ta gọi hắn là Tang cẩu.
Là do em gái hắn năm đó bị một nhóm xã hội đen hãm hiếp.
Trong một đêm, hắn đã đánh gãy toàn bộ tay chân của lũ khốn nạn này, đồng thời cắt bỏ “công cụ gây án” của chúng!
Chính Tiền Gia Triết đã giúp hắn giải quyết việc này, sau đó, hắn liền đi theo Tiền Gia Triết như một con chó.
Tiền Gia Triết yêu cầu hắn làm gì hắn sẽ làm đó, chưa từng trái lệnh!
Tên Tang Cẩu của hắn dần dần được nhiều người biết đến.
Tang Cẩu hơi thấp, làn da ngăm đen.
Có hai vết sẹo sâu và dữ tợn trên mặt.
Vừa bước vào, hắn liền cúi người trước Tiền Gia Triết.
"Cậu hai, ai đã khiến cậu trở nên như thế này? Tôi sẽ đi bắt hắn ngay”.
Tiền Gia Triết nhìn Tang Cẩu với ánh mắt dữ tợn và hung hãn.
"Cho dù mày có bắt hắn rồi đánh chết hắn trước mặt tao, tao cũng không bớt hận được”.
"Tao có một kế rất hay, mày làm theo lời tao là được rồi”.
Tang Cẩu gật đầu: "Cậu chủ nói đi ạ”.
"Thằng đó tên là Lý Phong, vợ hắn là Hứa Mộc Tình, giám đốc của tập đoàn Lăng Tiêu”.
"Tao muốn mày tìm hiểu khách sạn nơi Hứa Mộc Tình đang ở?"