g người phương Đông đứng trước mặt tên là Đường Quan Lễ này, cười nói.
“Lực lượng phòng thủ của lâu đài này đã bị chúng tôi diệt sạch rồi”.
“Ông Edman không cần phải tốn công tốn sức nữa”.
“Cậu nói cái gì?”
“Không! Điều này không thể nào!?”
Edman gầm lên một tiếng, ông ta vội vàng lấy điện thoại ra, bấm số điện thoại của thuộc hạ thân cận với mình nhất.
Tuy nhiên, đầu dây bên kia không trả lời.
Ông ta lại gọi thêm mấy cuộc, nhưng vẫn không có ai nghe máy.
Chuyện gì thế này?
Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì thế này?
Edman sững sờ, hoảng sợ.
Lực lượng phòng thủ của lâu đài này có thể nói là lực lượng nòng cốt tinh nhuệ nhất của gia tộc Nicholas bọn họ.
Đặc biệt là bốn vị đại cao thủ của gia tộc Nicholas, nếu như bọn họ cũng xảy ra chuyện.
Điều đó có nghĩa là gia tộc bọn họ cũng gặp rắc rối lớn rồi!
Ngay sau đó, điện thoại di động của Edman đổ chuông.
Đường Quan Lễ nhìn Edman, nói: “Thời gian vừa đúng lúc”.
“Món quà mà cậu chủ nhà tôi gửi tặng cho ông đã được chuyển đến”.
Edman vẫn chưa bình tĩnh được.
Ông ta run rẩy cầm điện thoại lên, nhấn nghe.
Ngay lập tức, trong điện thoại vang lên giọng hét sợ hãi của một người đàn ông.
“Bố ơi, bố ơi, chuyện không ổn rồi, không ổn rồi!”
“Con đàn bà đáng chết Aurora đó chọc phải người không nên chọc rồi”.
“Gia tộc của chúng ta xong đời rồi! Xong đời rồi!”
“Căn cứ bên ngoài của gia tộc chúng ta đã bị phá hủy rồi!”
“Tất cả các tinh nhuệ đều chết hết rồi!”
Miệng của Edman mở càng lúc càng to.
Hai mắt trợn tròn.
Con ngươi run rẩy.
Trong cổ họng ông ta không ngừng phát ra một âm thanh kỳ quái.
“Không, không, không, không thể nào! Không thể nào như vậy được”.
“Aurora không phải đi tới phương Đông sao?”
“Mấy con khỉ da vàng ở phương Đông làm gì có bản lĩnh đối phó với gia tộc Nicholas chúng ta?”
“Gia đình Nicholas chúng ta đã kinh doanh hàng trăm năm, chúng ta là gia tộc lớn hạng hai ở vương quốc Anh!”
“Là ai? Rốt cuộc là ai?”
Người đàn ông ở đầu dây bên kia vẫn chưa lên tiếng.
Edman đột nhiên nghĩ đến một người.
Người đàn ông đứng trên đỉnh thế giới.
Khi nhìn thấy người đó, ông ta sẽ không tự chủ được mà lập tức quỳ rạp xuống, toàn thân run lên bần bật!
Edman đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm vào Đường Quan Lễ.
“Cậu, cậu, cậu, đến từ Hồng Hải sao?”
Đường Quan Lễ khẽ gật đầu.
Khi thấy Đường Quan Lễ gật đầu, Edman nhìn thấy ở trên cổ phía trái của Đường Quan Lễ có một hình xăm.
Hình xăm này rất lớn.
Một phần lớn của nó đã được che bởi lớp quần áo.
Nhưng nhìn phần lộ ra ở cổ có thể nhận ra được, hình xăm trên cổ của Đường Quan Lễ chính là một con rồng phương Đông.
Rồng.
Là thần thú của phương Đông.
Ở Hồng Hải, là một biểu tượng!
Dưới trướng người đàn ông đó có ba đội quân bất khả chiến đại, Long đội là một sự tồn tại ở đỉnh cao!
Bọn họ là đội quân tiếp cận gần với Thần nhất.
Nếu không có lệnh của người đàn ông đó, Long đội