hóng đến đình Chiêu Tử.
Cái đình này đã phần nào đổ nát.
Có thể thấy, với sự giảm sút dân số của các làng xung quanh, rất ít người lui tới đây.
Lý Phong đứng giữa đình liếc nhìn xung quanh.
Sau đó, Lý Phong đưa tay ra với Edek bên cạnh.
"Giáo sư, đưa tôi cái kim chỉ nam".
Cái này chính là la bàn cổ đại.
Thứ này đã được Lý Phong đào ra từ dưới phiến đá xanh lúc trước.
Đó là thứ mà Lý Mộc để lại cho Lý Phong.
Edek đưa cho Lý Phong một tấm đồng mỏng trước, sau đó là một chiếc thìa làm bằng đồng thau.
Hai cái này hợp lại thành kim chỉ nam ở Hoa Hạ cổ đại.
Lý Phong đặt la bàn vào lòng bàn tay.
Khi người bình thường đặt la bàn, chiếc thìa đặt ở chính giữa la bàn chắc chắn sẽ nghiêng.
Tuy nhiên, lòng bàn tay của Lý Phong lại vững vàng một cách bất thường, như thể anh đã tạo ra một mặt đất bằng phẳng.
Cái la bàn này được Lý Phong đặt trong lòng bàn tay không sai lệch một chút nào.
Sau đó Lý Phong nói với Hứa Mộc Tình ở bên cạnh.
"Vợ à, em thổi vào nó một hơi đi".
Khi Lý Phong cầm la bàn, chiếc thìa ở giữa la bàn không hề di chuyển.
Nhưng khi Hứa Mộc Tình thổi nhẹ vào chiếc thìa.
Thì chiếc thìa đã quay tròn một cách kì lạ!
Rõ ràng, hơi thổi của Hứa Mộc Tình chỉ có thể làm bay một sợi tóc.
Thế mà chiếc thìa bằng đồng ở giữa la bàn lại không ngừng quay.
Tốc độ càng ngày càng nhanh.
Lúc này Lý Phong đột nhiên thu tay lại!
Cảnh tượng kỳ lạ lại xuất hiện!
Ban đầu, la bàn và thìa đồng đều đặt trên lòng bàn tay của Lý Phong.
Nhưng mà, khi Lý Phong thu tay lại, hai thứ này liền lơ lửng trên không trung!
Ngay cả Edek có kiến thức sâu rộng và đội khảo cổ xung quanh ông ấy cũng sững sờ trước cảnh tượng như vậy!
Họ đã đến nhiều nơi trên thế giới.
Cũng nhìn thấy nhiều di tích do các nền văn minh cổ đại để lại.
Nhưng chưa bao giờ nhìn thấy một cảnh tượng nào kỳ dị như vậy trước mắt.
Hứa Hạo Nhiên không ngừng dụi mắt, cậu ta nghĩ mình đã nhìn nhầm.
Khi Hứa Hạo Nhiên bước tới và định dùng tay chạm vào nó.
Chiếc thìa đồng đang quay với tốc độ cao đột ngột dừng lại.
Cán của chiếc thìa chĩa thẳng vào Hứa Hạo Nhiên.
Hứa Hạo Nhiên bị sốc.
Vội vàng chạy sang một bên.
Tuy nhiên, điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là cán của chiếc thìa đồng cứ một mực hướng vào Hứa Hạo Nhiên!
Không cần biết Hứa Hạo Nhiên chạy đi đâu.
Nó đều sẽ đi theo Hứa Hạo Nhiên.
"Đậu! Anh rể, thế này là thế nào !?"
"Tại sao thứ này cứ chĩa vào em thế?"
Lý Phong lúc đầu cũng thấy có chút kỳ quái.
Nhưng ngay sau đó anh đã phản ứng kịp và lập tức hỏi Hứa Hạo Nhiên.
"Ngày sinh tháng đẻ của em là ngày bao n