Phong Thần Châu

Chương 7193: Toàn thân anh ta không ngừng run lên.



a đội Hắc Phong giống như quả bóng da, sau khi bị đá thì bay ngược trở lại.

Cả người bọn họ va mạnh vào bức tường cách đó không xa.

Bọn họ giống như cái đinh, ghim trực tiếp trên tường, muốn gỡ cũng không gỡ ra được.

Lý Phong nhìn Viên Lịch Hành, sắc mặt bình thản: “Vốn dĩ hôm nay anh có thể sống xót rời khỏi đây”.

“Bởi vì trước giờ tôi không bao giờ ra tay trước mặt vợ tôi”.

“Chỉ tiếc là, gien của gia tộc họ Viên các người quá kém”.

“Tất cả các người trên dưới đều có một cái miệng thối”.

“Chẳng lẽ người lớn trong gia tộc họ Viên khi sinh các người ra, không dạy cho các người biết làm người thì nên nói năng cư xử thế nào à?”

“Đến cái cơ bản trong giao tiếp anh còn không biết à?”

Viên Lịch Hành run rẩy!

Cả người anh ta đang run lên bần bật!

Anh ta trợn tròn mắt.

Mắt anh ta tràn ngập sự hoài nghi không nói thành lời được. “Không thể như thế được! Không thể!”

“Chắc chắn đây chỉ là mơ thôi!”

“Mày chỉ là đồ vô dụng bị gia tộc ruồng bỏ, sao có thể có sức mạnh vô biên như vậy được?”

Cho dù là tận mắt chứng kiến, nhưng từ nhỏ Viên Lịch Hành đã là con cưng, anh ta không dám tin những gì mà mình vừa nhìn thấy.

Từ trước đến giờ, thằng con trai vô dụng của gia tộc Lý Thị đều bị đám công tử nhà giàu ở thủ đô chê cười khinh bỉ.

Nhưng bây giờ lại bị Lý Phong xem thường, lại bị anh tát hết lần này đến lần khác.

Thậm chỉ còn uy hiếp tình mạng.

Lúc này, cậu ấmViên Lịch Hành, trụ cột tương lại của gia tộc họ Viên đưa ra một quyết định vô cùng quyết đoán.

Quay đầu bỏ chạy!

Vừa chạy vừa hét lên ầm ĩ.

“Mau bảo vệ tao, mau bảo vệ tao!”

Đồng thời đội Hắc Phong liền tấn công Lý Phong từ nhiều phía.

“Bịch!”

“Bịch!”

“Bịch!”

Lần lượt từng người một của đội Hắc Phong bị đánh bay tứ túng.

Người bọn chúng đập mạnh vào tường.

Có người đập đầu vào tường.

Có người bay xuyên qua tường không nhìn thấy đâu nữa.

Lý Phong ra tay mạnh hơn những lần trước!

“Mày đừng có lại gần tao, đừng có qua đây!”

“Tao là người thừa kế tương lai của gia tộc họ Viên, mày dám động đến tao, cả gia tộc tao sẽ không tha cho mày”.

Viên Lịch Hành vừa hét lớn vừa chạy về phía cửa ra vào.

Lúc bỏ chạy, do không thông thuộc địa hình nên đã chạy lạc đường.

Lúc anh ta vào là đi con đường bên trái.

Nhưng bây giờ Viên Lịch Hành lại chạy ra bằng đường bên phải.

Lý Phong luôn theo sát phía sau Viên Lịch Hành, dáng vẻ thờ ở không đếm xỉa tới.

Cứ chạy mãi chạy mãi, phía trước bỗng vọng lại tiếng hét thảm thiết của Viên Lịch Hành.

Lúc này Lý Phong đi qua một lối đi nhỏ, đứng ở lối giữa hành lang nhìn thấy Viên Lịch Hành cách đó không xa, anh ta đã bị ghim trên tường rồi.

Toàn thân anh ta không ngừng run lên.

Có một cây thương dài đã rỉ đâm xuyên bụng Viên Lịch Hành, ghim cả người anh ta lên tường.

Hơn nữa hai bên Viên Lịch Hành cũng có hai thi thể người chết.

Chỉ là những thi thể này đã hóa thành xương trắng mất rồi.

Viên Lịch Hành đi sai đường rồi.

Lúc đi vào, vì đi theo Lý Phong nên con đường hắn đi là đường sống.

Nhưng bay giờ, Viên Lịch Hành đi con đường này, là đường xuống suối vàng.

Cả người Viên Lịch Hành đang run lên, hắn đưa tay ra nắm lấy cây thương, rút cây thương từ bụng ra.

Tiếp théo, Viên Lịch Hành ôm bụng chầm chậm đứ