Phong Thần Châu

Chương 7294: Rất dễ chiếm được cảm tình của phái đẹp.



có được thông tin mình muốn, anh xoay người đi tới bên cạnh con trâu già.

Sau đó, anh đặt tay lên đầu con trâu nước già, xoa nhẹ.

Sau đó, Lý Phong chỉ vào Lưu Trường Sinh trong bùn và nói với con trâu nước già.

"Tao giao hắn cho mày đấy".

Một cảnh tượng khiến dân làng cảm thấy khó tin hiện ra.

Con trâu đã hiểu được lời của Lý Phong.

Nó lại chĩa hai chiếc sừng của nó vào Lưu Trường Sinh.

Sau đó, nó lao thẳng xuống bùn.

Lập tức, tiếng hét của Lưu Trường Sinh trong hố bùn vang lên.

Cuối cùng, Lưu Trường Sinh đã được mấy tên đàn em khiêng đi.

Khi rời đi, Lưu Trường Sinh, đã không còn là hình người nữa, hắn đưa ra một câu đe dọa.

"Các người đợi đấy! Tôi sẽ còn quay lại!"

"Lần sau đến, chính là ngày chết của các người!"

Nhìn thấy đám người Lưu Trường Sinh rời đi, Hứa Mộc Tình bước tới chỗ Lý Phong nói nhỏ với anh: "Chồng, em có ý này".

"Dù sao thì chúng ta cũng đã mua mảnh đất quan trọng nhất ở khu vực này".

"Tốt hơn hết là nên tận dụng cơ hội này gộp các làng lân cận lại và xây dựng hình thức nông thôn vườn mới".

"Ừ, em làm gì anh cũng đều ủng hộ".

Nói xong, Lý Phong nắm lấy tay Hứa Mộc Tình, cười nói: "Vừa rồi hoạt động tí anh hơi đói rồi, chúng ta về nhà ăn cơm đi".

Nói là sẽ về nhà, nhưng Lý Phong không hề đưa Hứa Mộc Tình trở về khách sạn.

Thay vào đó, anh đi về phía tòa nhà nhỏ trên sườn núi.

"Thình thịch".

"Thình thịch".

Càng đến gần tòa nhà nhỏ này, nhịp tim của Lý Phong càng nhanh.

Hứa Mộc Tình quay đầu nhìn Lý Phong, nhẹ giọng nói: "Ông xã, nhịp tim của anh nhanh quá! Làm sao vậy? Có phải không khỏe không?"

Hứa Mộc Tình chưa bao giờ cảm thấy nhịp tim của Lý Phong nhanh như vậy.

Lý Phong nhìn Hứa Mộc Tình bên cạnh nhẹ giọng nói: "Trên đời này có hai người sẽ khiến tim anh đập nhanh hơn".

“Một người là em, người còn lại ở căn nhà phía trước”.

"Đi thôi! Về nhà thôi".

Đối với Lý Phong, nơi có Hứa Mộc Tình chính là nhà của anh.

Mà nơi người kia ở cũng là nhà của anh.

Nhìn từ xa, căn nhà nhỏ này không có gì đặc biệt.

Sau khi đến gần, Lý Phong và Hứa Mộc Tình bất giác hít thở sâu.

Bởi vì ở không khí phía trước thoang thoảng hương hoa.

Hứa Mộc Tình không thể nhịn được, cười tươi.

"Đó là hương thơm của cây sơn chi".

Tòa nhà nhỏ này có sân trong.

Một cây sơn chi rất tươi tốt được trồng ở lối vào sân.

Một cơn gió thoảng qua, sẽ mang theo hương thơm nồng nàn.

Mà khi Hứa Mộc Tình bước tới để vào sân.

Bàn tay của Lý Phong nhẹ nhàng đặt lên vai Hứa Mộc Tình.

Cùng lúc đó, cơn gió lạnh đột nhiên thổi qua.

Trong nháy mắt, hơn chục bóng đen vọt qua tường thành, đáp xuống sân trước mặt Lý Phong.

Người đến không phải ai khác, chính là Muto Yutaro.

Lúc này, Muto Yutaro đang cầm trên tay thanh kiếm Muramasa.

Hắn đang đứng cạnh cây sơn chi đó.

Dưới cái nhìn của Lý Phong và Hứa Mộc Tình, đưa tay ra hái một bông sơn chi trắng.

"Đừng động!"

Lý Phong đột nhiên lên tiếng.

Tay Muto Yutaro dừng lại.

Hắn khẽ quay đầu nhìn Lý Phong, trên mặt mang theo nụ cười tà mị.

Muto Yutaro này trông khá đẹp trai.

Nước da trắng và các đường nét trên khuôn mặt tuấn tú.

Đó là kiểu khuôn mặt của ‘tiểu thịt tươi’ mà phụ nữ lớn tuổi thích nhất.

Lúc này lại kèm theo nụ cười tà mị của hắn.

Rất dễ chiếm được cảm tình của phái đẹp.

Hắn nhìn Lý Phong, cười hỏi: "Tại sao không được động?"

"Thật là đau đớn khi một bông hoa xinh