Tục Tiểu Tà Thần

Chương 3: Tái xuất võ lâm




Theo lời chỉ dẫn của Tiểu Vũ, Tiểu Tà và đồng bọn ra khỏi Trường Bạch sơn rất dễ dàng.

Chuyến đi này Tiểu Tà đã giải được bí mật của “Hắc Huyết thần trâm”.

Ra khỏi Trường Bạch sơn, Tiểu Tà nói với A Tam, A Tứ :

- Chỉ có số con gái yếu đuối này mới trú ẩn trong Phiêu Hoa cung, còn chúng ta làm sao bị giam hãm nơi đó được.

Tiểu Linh nhắc nhở :

- Trước đây Môn chủ Thần Võ môn là Độ Vĩnh Thiên đã chết. Nay đứa con trai của hắn là Độ Phi, khôi phục bọn thủ hạ, tính chuyện khuấy động giang hồ. Chúng ta cần phải đề phòng.

A Tam nói :

- Độ Phi không đáng sợ. Người thay thế Độ Vĩnh Thiên hiện nay chính là Độ Vĩnh Thế, sư thúc của Độ Phi.

A Tứ nói :

- Đúng vậy! Độ Vĩnh Thế, sư thúc của Độ Phi, chính là sứ giả của tổ chức Hắc y, lâu nay rất có thế lực.

Tiểu Tà nói :

- Chính vì vậy mà cái chết của Độ Vĩnh Thiên không làm cho Thần Võ môn bị tan rã. Chúng ta phải đương đâu với Thần Võ môn một lần nữa rồi.

Tiểu Linh đề nghị :

- Tình hình của Thần Võ môn gần đây, chúng ta nên đi tìm Tiểu Thất hỏi mới biết rõ.

Tiểu Tà suy tính :

- Lần này chúng ta có lẽ phải dùng một lực lượng hùng mạnh để yểm trợ thì mới phá được Thần Võ môn.

A Tứ hỏi :

- Tiểu Tà! Bang chủ định dùng lực lượng nào đây?

Tiểu Tà nói :

- Chúng ta đến Thiếu Lâm tự tìm một hòa thượng phát thiệp mời các chánh phái võ lâm tham gia tiêu diệt Thần Võ môn.

A Tứ vỗ tay :

- Đúng đấy! Tiểu Tà trở về chùa cũ của chúng tôi tìm vị sư phụ của chúng tôi bàn tính việc này nên chắc là nên chuyện.

Tiểu Linh cười :

- Lúc này không biết vị sư phụ của các ngươi còn nhớ mặt hai tên đồ đệ của ông ta hay không nữa?

A Tam nói :

- Chỉ mới xa cách có mấy năm, lẽ nào lại không nhớ? Tiểu Tà bang chủ!

Mau dẫn chúng em trở lại Bạch Mã Tự đi!

A Tứ le lưỡi nói :

- Lần này trở về chắc sư phụ giao cho chúng tôi làm chủ Bạch Mã Tự mất.

A Tam bĩu môi :

- A Tứ! Đừng nằm mơ! Chúng ta không có phước lớn như vậy đâu.

Tiểu Tà nói :

- Trước tiên, chúng ta đến Thái Nguyên tìm Tiểu Thất, đồng thời thuận tiện tìm nơi mở quán bán vé số.

Tiểu Linh cười :

- Tiểu Tà! Anh định tìm chỗ bán vé số?

Tiểu Tà nói :

- Đúng vậy! Đợi việc xong chúng ta sẽ mở quán bán vé số. Tiểu Linh làm bà quán, bảo đảm tiền sẽ vô ào ào như nước.

Tiểu Linh e thẹn nói :

- Em không làm bà chủ quán đâu.

A Tam trêu :

- Tiểu Linh chỉ thích làm phu nhân thôi.

Tất cả đều cười ồ lên...

* * * * *

Thành Thái Nguyên rất phồn hoa nhộn nhịp. Tiểu Tà và đồng bọn kéo thẳng đến Siêu vương phủ.

Tiểu Tà mạnh dạn bước vào hỏi mấy tên lính canh :

- Chúng tôi là bạn của Tiểu vương gia, đã lâu không gặp. Chẳng hay Tiểu vương gia lúc này có khỏe mạnh không?

Bọn bảo vệ nơi đây qua một thời gian đều đã thay đổi, không giống như lần trước, thấy Tiểu Tà nhỏ tuổi và xa lạ nên ỡm ờ đáp :

- Tiểu huynh đệ! Tiểu vương gia chúng tôi đã cùng đi với một người bạn vắng nhà rồi. Tiểu huynh đệ tìm Tiểu vương gia có việc gì không?

Tiểu Tà biết Tiểu vương gia đã cùng đi với Tiểu Thất, nên suy đoán :

- Chắc là hai người nay đang ở trong một sòng bạc nào rồi.

Tên bảo vệ vương phủ giải thích :

- Nơi thành Thái Nguyên này ai cũng biết Tiểu vương gia chúng tôi và Tiểu Thất gia thuộc vào hàng đệ nhất kiếm khách, hành tung xuất quỷ nhập thần, thật khó mà tìm được.

Tiểu Tà nghe nói, cười lớn :

- Thật tiến bộ mau quá! Nhưng Tiểu vương gia và Tiểu Thất có nói là đi đâu không?

Tên bảo vệ nói :

- Gần đây Tiểu vương gia và Tiểu Thất gia hay đến những nơi tửu lầu và sòng bạc, ý muốn dò tìm một vài người bạn. Nhưng rất tiếc là bị thua không ít tiền.

Tiểu Tà cười ha hả, hỏi :

- Vậy các ngươi có biết Tiểu vương gia muốn tìm ai không?

Tên bảo vệ nói :

- Nếu chúng tôi biết thì đã sớm được thăng quan rồi, đâu còn là một tên bảo vệ.

Tiểu Tà nói :

- Các ngươi muốn được thăng quan không? Người mà Tiểu vương gia đang tìm chính ta đây.

Tiểu Tà vừa nói vừa chỉ tay vào ngực mình, cười ngạo nghễ :

- Dương Tiểu Tà đây nè! Ha... ha...

Tên bảo vệ có vẻ nghi ngời, hỏi :

- Có thật như vậy không?

Tiểu Tà đắc ý nói :

- Đương nhiên là thực! Hãy đi loan báo cho tiểu thư chuẩn bị rượu thịt. Chỉ một lát sau chúng tôi sẽ trở lại đây.

Dứt lời, Tiểu Tà kéo tay Tiểu Linh nói :

- Tiểu Linh! A Tam, A Tứ! Hãy mau đến sòng bạc tìm Tiểu vương gia và Tiểu Thất.

Bốn người lao đi như bay, lục lạo khắp các sòng bạc trong kinh thành.

Tên bảo vệ thấy vậy ngơ ngác lẩm bẩm :

- Có lẽ nào họ là bạn của Tiểu vương gia? Ta phải đi báo với tiểu thư, may ra sẽ được thưởng.

Nghĩ như vậy, tên bảo vệ liền cắm đầu chạy vào trong.

* * * * *

Thủy Nguyệt tửu lầu là nơi có một không hai, là nơi lui tới của các hàng vương gia quý tộc, cũng là nơi khách giang hồ phong lưu dùng làm nơi khoa trương cho mọi người biết danh vọng và địa vị của mình. Chính vì vậy mà những kẻ đến đây đều là hạng tai to mặt lớn.

Tiểu Tà đã dò được nơi Thủy Nguyệt tửu lầu này và đoán chắc sẽ tìm được Tiểu vương gia và Tiểu Thất nên hăng hái xông vào trong.

A Tam kinh ngạc nói :

- Ô kìa! Thật quá sang trọng! Ngay cả nền đất cũng trải thảm nhung.

Tiểu Tà cười :

- Tiểu vương gia bị thua sạch tiền nhất định là do lâu nay lui tới nơi đây rồi.

Chúng ta thử vào xem!

Rồi không chần chờ, Tiểu Tà dắt Tiểu Linh, cùng A Tam, A Tứ xông vào.

Tên tiểu nhị chạy ra cản lại, vì thấy Tiểu Tà và đồng bọn ăn mặc lôi thôi, dơ dáy, nên nói :

- Tiểu hành khất! Tiểu hòa thượng! Các ngươi đến đây làm gì? Nơi đây là Thủy Nguyệt tửu lầu chỉ dành cho khách thượng lưu quý phái mà thôi. Các ngươi hãy xem kỹ tấm bảng kia!

Giọng nói của tiểu nhị có vẻ khinh người quá đáng.

Tiểu Tà nhìn tiểu nhị, nói :

- Thì ra là hoàn tiểu nhị!

Tiếng nói chưa dứt đã nghe “Bốp” một tiếng. Trên má của tiểu nhị đã bị in dấu năm ngón tay.

Tiểu nhị ré lên :

- Ôi! Trời ơi!

Thật là chuyện bất ngờ. Tiểu nhị chỉ nói có một câu mà đã bị Tiểu Tà tát vào mặt một tát nhanh như vậy, làm sao kịp đề phòng?

Tiểu nhị đứng trơ ra, ôm mặt nhìn Tiểu Tà.

Tiểu Linh thấy thương hại, nói :

- Tiểu Tà! Người ta không biết anh là ai, anh không nên đối xử như vậy!

Tiểu Tà đẩy hắn sang một bên, nói :

- Tên khốn kia! Hãy nhìn kỹ tiểu gia đây. Ta đây là thiên hạ đệ nhất tà công của võ lâm đại hiệp khách. Hãy tránh sang một bên.

Vừa nói Tiểu Tà vừa nắm tay Tiểu Linh dắt vào tửu lầu trong lúc tiểu nhị vẫn đứng trơ như pho tượng gỗ.

A Tam cũng hùa theo, đánh vào đầu tên tiểu nhị bảy tám cái và cười :

- Ngươi không nhìn thấy trước ngực ta có ghi “Thiên hạ đệ thập” sao? Ngu quá vậy! Hãy tránh sang một bên.

Nói xong, hắn cũng vênh váo ngẩng mặt lên, bước theo Tiểu Tà.

A Tứ thì đưa chân đá vào đít tên tiểu nhị một cái và nói :

- Tiểu gia đây chuyên môn cạo đầu, đó là tuyệt chiêu của võ lâm. Hãy tiếp đón tử tế, nếu không ta sẽ cạo trọc đầu của ngươi đấy!

Vừa nói vừa nhẹ bước đi vào trong.

Tên tiểu nhị không dám phản ứng, đứng trơ một chỗ nhìn theo.

Tiểu Tà dẫn đồng bọn leo cầu thang cạnh cửa sổ phía Tây để lên lầu. Nơi đây khách khứa rất đông, khung cảnh nhộn nhịp.

Sự xuất hiện của Tiểu Tà và đồng bọn làm cho quan khách rất chú ý. Đàn ông thì chăm chú nhìn Tiểu Linh như một tuyệt thế giai nhân; đàn bà thì nhìn Tiểu Tà và A Tam, A Tứ như những cây gai cắm vào mắt. Cũng có kẻ nhìn qua rồi cười, quay mặt nơi khác, tỏ vẻ khinh thường.

Tiểu Tà và đồng bọn liếc qua một vòng rồi cũng tìm được chỗ trống, ngồi vào.

Tiểu Linh quan sát những vị khách nơi đây, có vẻ lo lắng, nói :

- Tiểu Tà! Ở đây không chỉ có thực khách mà còn có kẻ thù của chúng ta nữa.

Tiểu Tà đứng lên, hai tay chống nạnh nói lớn :

- Nếu có kẻ thù của Bang Thông Thực thì càng vui. Có sao đâu?
(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({});
Thúy Hồng cô nương cũng cảm kích nói :

- Cảm ơn Tiểu vương gia và Dương công tử!

Tiểu vương gia cười :

- Nàng khỏi cảm ơn gì cả. Có cơ hội ta sẽ làm mai cho nàng, Được không?

Cô nàng chỉ cúi đầu e lệ :

- Tiểu nữ hèn hạ đâu có phước lớn như vậy.

Tiểu Tà vỗ nhẹ Tiểu Thất, ghẹo :

- Tiểu Thất! Tính sao đây?

Mọi người đều cười lớn lên, cùng nhau bước ra khỏi tửu lầu, hướng về Siêu vương phủ.

Đêm đó, Siêu vương phủ mở tiệc đãi Tiểu Tà và đồng bọn rất thâm hậu tại hoa viên.

Tiểu vương gia nâng ly rượu lên, nói :

- Tiểu Tà bang chủ, Tiểu Linh, A Tam, A Tứ, và Tiểu Thất đại ca! Tôi nâng ly rượu cảm tạ bấy lâu nay các bạn đã quan tâm chăm sóc tôi! Chúng ta vui mừng hội ngộ. Xin cạn ly!

Tiểu Tà nói :

- Những lời nói đó quá xưa rồi. Không cần thiết nữa. Ngày nay phải theo cung cách mới mẻ hơn.

A Tam nhanh nhảu :

- Theo cung cách mới thì hãy bắt chước tôi đây này!

Vừa nói vừa chụp ly rượu của mọi người uống một lượt.

Tiểu Tà tiếp :

- Dùng tản chiêu thì tản chiêu không cần khách sáo. Ta uống đây!

Vừa nói vừa bưng cả bầu rượu lên uống một mình.

Tiểu vương gia cười :

- Không sao cả! Rượu ngon nơi vương phủ này không thiếu. Đừng lo!

Tiểu Tà quay sang hỏi Tiểu Thất :

- Tiểu Thất! Thời gian qua ngươi uống như thế nào?

Tiểu Thất cười :

- Tôi và Tiểu vương gia ngày nào cũng lo luyện tập võ công. Đến khi luyện thành rồi mà vẫn chưa thấy mọi người trở lại, Tiểu vương gia lúc nào cũng dạy tôi cách ăn nói nên tôi ăn nói mới được lưu loát như vậy. Bình thường, ngoài việc luyện võ công chúng tôi còn đi bắt chim, chơi cờ, trồng hoa và đánh bạc.

Tiểu vương gia lên tiếng :

- Lúc trước cảm thấy thời gian qua rất chậm, bây giờ thì cảm thấy thời gian trôi rất nhanh. Có điều trong khoảng thời gian ấy chúng tôi đã không để lãng phí.

Tiểu Tà gật đầu, vẻ hài lòng, nói :

- Tốt đấy! Các ngươi luyện thành tinh hoa võ công sau này có thể giúp ích nước non. Hôm nay Tiểu Thất có thể theo ta đi cứu người rồi.

Tiểu Thất vui mừng :

- Rất tốt! Tôi sẽ theo anh lăn lộn nơi giang hồ. Nghĩ lại trước kia tôi không nhịn cười được.

Tiểu Tà nói :

- Chuyện rất gấp rút, ngày mai chúng ta khởi hành.

Tiểu vương gia ngạc nhiên, hỏi :

- Vội vã như vậy sao?

Tiểu Tà gật đầu :

- Càng nhanh càng tốt. Nếu chậm trễ chúng ta chết càng nhiều.

Tiểu Thất thắc mắc :

- Vậy nhiệm vụ của tôi là gì?

Tiểu Tà suy nghĩ một lát, nói :

- Chúng ta phân công từng người. Tiểu Linh viết cho ta một tờ “tối hậu thư” gửi cho Phi Long bảo, nói cho họ biết ngày mười ba tháng hai chuẩn bị ta tuyên chiến.

Tiểu Linh không hiểu :

- Chúng ta không phải tấn công vào Thần Võ môn sao? Tại sao lại đối phó với Phi Long bảo?

Tiểu Tà nói :

- Chúng ta sẽ chia thành bốn bộ phận. Thứ nhất là Phi Long bảo, thứ hai là Thần Võ môn, thứ ba là Hắc y sát thủ, thứ tư là chúng ta và Cửu đại môn phái.

Hiện nay bọn Hắc y sát thủ có dự tính là tạm thời không tham gia vào giang hồ. Vì vậy trừ Hắc y sát thủ ra thì còn có ba bộ phận. Chúng ta phải lợi dụng lực lượng của họ để lật ngược thế cờ.

Tiểu Linh nói :

- Chúng ta làm sao lợi dụng Phi Long bảo để phản công Thần Võ môn được?

Tiểu Tà cười :

- Bây giờ chúng ta viết một phong thơ khích Phi Long bảo, hẹn ngày mười ba tháng hai giao tranh. Trong khi chưa biết đối thủ là ai tất nhiên họ phải nghi ngờ và tìm kẻ tấn công. Nguồn tin này nhất định cũng sẽ lộ ra cho Thần Võ môn biết.

Thần Võ môn sẽ lánh nạn ngay. Bọn chúng sẽ nghi ngờ và phản công với nhau, như vậy chúng ta không phải thu lợi sao?

A Tứ reo lên :

- Ồ! Hay đấy! Tiểu Tà bang chủ dụng binh như thần! Trận này sẽ làm cho Thần Võ môn tan nát.

Tiểu vương gia cười :

- Tiểu Tà bang chủ mà xuất trận thì thật là oai hùng, khí phách.

Tiểu Tà đắc ý :

- Không dám đâu! Chu, Lượng là anh em họ của ta mà... Ha... ha!

Tiểu Linh nôn nóng hỏi :

- Đây mới là bước tiến thứ nhất, còn chuyện khác phải tiến hành như thế nào?

Tiểu Tà nói :

- Chúng ta chia ra làm ba đường. Tiểu Thất mang tối hậu thư cho Phi Long bảo. Tiểu Linh trở về Động Đình hồ nơi Quần Sơn báo cho anh nàng lập tức gọi đệ tử Cái bang điều tra hoạt động của Tiểu Vũ, xem các nơi phát động nhân lực ra sao. Tốt nhất là ta kích động đến ngày bảy tháng hai đưa lực lượng đến Thiếu Lâm tự.

Tiểu Linh gật đầu :

- Chuyện này đệ tử Cái bang giải quyết dễ thôi. Nhưng các người định đến Thiếu Lâm tự sao?

Tiểu Linh hỏi câu này vì lo lắng sợ xa cách Tiểu Tà.

Tiểu Tà hiểu ý nên vỗ về :

- Ta và A Tam, A Tứ thời gian này ở tại Thiếu Lâm tự. Em và Hàn Trúc làm xong việc, đến Thiếu Lâm tự sẽ gặp anh. Chừng đó, em sẽ nhận một công tác khác.

Tiểu Linh nói :

- Em hiểu rồi!

Tiểu Tà nói :

- Tiểu Thất khi mang thư đi phải hết sức giữ bí mật, không được để kẻ thù phát hiện.

Tiểu Thất cười :

- Tiểu Tà bang chủ cứ yên tâm! Đó là nghề của em mà.

Thực ra, Tiểu Thất đã sống trong rừng núi mười mấy năm, đối với những chuyện phục kích, đánh lén và theo dõi dấu vết thì không ai có thể qua mặt hắn.

Vì thế Tiểu Thất mới dám nói chắc như vậy.

Tiểu vương gia sốt sắng hỏi :

- Còn tôi làm việc gì?

Tiểu Tà gãi đầu :

- Chúng ta đang chơi trò bắt cướp. Tiểu vương gia làm pháp quan cứ ở tại vương phủ là tốt rồi, nếu không lỡ gặp hung thủ là mang họa đấy.

Tiểu vương gia vẻ không bằng lòng :

- Ta không sợ mang họa. Đã là bạn bè thì phải cùng chung sướng khổ chứ.

Tiểu Tà nói :

- Chuyện này không phải sợ hay không sợ, nhưng thân phận mỗi người khác, không được lẫn lộn. Vả lại, anh còn có cha mẹ, rủi ro anh bị thương thì biết bao nhiêu người vì anh mà lo lắng.

Tiểu vương gia hơi thất vọng, nhưng thấy Tiểu Tà nói có ý nên phải nghe theo.

- Thôi! Ta chỉ đứng bên ngoài chờ xem vậy!

A Tam vui vẻ nói :

- Tôi thì có thể trở về quê rồi.

Tiểu Tà nói :

- Ngươi và A Tứ theo ta đến Thiếu Lâm tự. Phải buộc Thiếu Lâm tự phát thiệp mời đại hội võ lâm để cùng nhau hợp đồng tác chiến.

Tiểu Linh lo lắng :

- Tìm người nhiều như vậy không sợ lộ bí mật hay sao?

Tiểu Tà lắc đầu :

- Không sợ đâu. Ta sẽ tập hợp các Chưởng môn Cửu phái để vạch mặt những Chưởng môn do Thần Võ môn trước đây giả mạo để khống chế võ lâm. Việc làm này sẽ làm cho họ sợ hãi và giữ kín việc làm của nội bộ.

Tiểu vương gia thắc mắc :

- Nghe nói trước đây Tiểu Tà bang chủ đã giải thoát được các Chưởng môn bị Thần Võ môn giam cầm rồi mà?

Tiểu Tà bối rối :

- Đúng vậy! Nhưng các Chưởng môn được giải thoát không hoàn toàn là thật mà còn có người giả mạo.

A Tam tức giận :

- Thần Võ môn điêu ngoa xảo quyệt không lường nổi.

A Tứ tiếp lời :

- Chưa phá nát được tổ chức Thần Võ môn thì chưa thể lường hết được sự xảo trá của nó.

A Tam nói :

- Còn một điểm nữa. Thế lực của Độ Vĩnh Thiên đã được Độ Vĩnh Thế và Độ Phi củng cố lại. Chúng nó không còn sợ ai nữa, có phải sự thật như vậy không?

Tiểu Tà bang chủ!

Tiểu Tà gật đầu :

- Không sai! Độ Vĩnh Thế mới là người quan trọng trong tổ chức Thần Võ môn, trước kia Độ Vĩnh Thiên còn sống nên hắn chưa ra mặt.

Tiểu Linh thấy Tiểu Tà nhận xét mọi việc đều có lý lẽ, nên an tâm nói :

- Vậy thì anh đợi em ở Thiếu Lâm tự nhé.

Tiểu Tà cười :

- Đợi! Đợi mà! Những phải đến đúng ngày kẻo tiệc rượu nguội lạnh mất.

Tiểu vương gia lạ lùng nói :

- Trong lúc điều binh khiển tướng mà lại mơ màng đến tiệc rượu, Tiểu Tà bang chủ lạ thật.

Tiểu Tà bỗng hỏi :

- Nàng Nguyệt Quan, ái nữ của vương gia đâu? Đã có hôn phu chưa?

Tiểu vương gia lắc đầu :

- Chưa! Nàng hiện ở tại khu nhà đằng sau hoa viên.

Tiểu Tà lại hỏi :

- Có phải nàng đã thu nhận một cô a hoàn tên Tiểu Hương không?

Tiểu vương gia gật đầu :

- Đúng! Còn có một người già nữa. Tiểu Tà bang chủ! Có phải anh giới thiệu cô nàng đến đây không?

Tiểu Tà có vẻ mãn nguyện, nói :

- Đúng đấy! Bọn họ không nơi nương tựa, ta cảm thấy xót xa nên mới giúp đỡ.

Tiểu vương gia cảm động nói :

- Bang chủ không những võ công cao cường, mưu trí hơn người mà còn nặng lòng từ bi bác ái, ta rất khâm phục!

Tiệc rượu kéo dài suốt đêm.

Sáng hôm sau, Tiểu Thất đem mật thư do Tiểu Linh viết, phi thân đến Phi Long bảo.

Tiểu Linh lưu luyến chia tay cùng Tiểu Tà :

- Nhớ đợi em ở Thiếu Lâm tự đấy!

Tiếp đó Tiểu Tà cũng dắt A Tam, A Tứ thắng đến Thiếu Lâm tự.