Võ Thần Chúa Tể Audio

Chương 1368 An Nhiên đến




"Cái này cũng không cần Khang lâu chủ phí tâm, những bằng hữu của ta, các loại thiên phú bất phàm, tuy rằng không dám nói quan tuyệt thiên hạ, nhưng cũng là tuyệt cao nhân tài, Tần mỗ chỉ cần Khang lâu chủ đề cử một chút là được, về phần cuối cùng có thể tiến vào Ngũ Hành bí cảnh hay không, liền xem tạo hóa của bọn họ." "Nếu là như thế, vậy Khang mỗ ngược lại có thể thử xem." Khang Tư Đồng gật đầu, "Bất quá, sau khi bạn của Trần thiếu đến, Khang mỗ cần giám định một chút thiên phú của bọn họ, ngươi cũng biết, Vạn Bảo lâu chúng ta tiến nhân thập phần nghiêm khắc, không phải bất luận kẻ nào cũng có thể được đề cử, hơn nữa, nhất định phải là
người trong sạch. -
Khang lâu chủ này chỉ cần yên tâm, Tần mỗ chẳng lẽ còn có thể hãm hại ngươi sao? Tần Trần nở nụ cười.
Khang Tư Đồng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, một lát sau, hắn lại hồ nghi nói: "Trần thiếu ngươi chính là quán quân đan các tứ vực đại hội, vì sao không đem bằng hữu của ngươi đề cử vào trong Đan Các đây? -
Đan các ở trong vũ vực cũng là thế lực lớn đứng đầu, luận địa vị, tuyệt đối không ở dưới Vạn Bảo Lâu, hơn nữa đan các tuy nói luôn bồi dưỡng đan đạo thiên tài, nhưng trên thực tế võ đạo thiên tài, đan các cũng cực kỳ coi trọng, hàng năm đều thu nạp không ít võ đạo thiên tài.
Huyền Thịnh các chủ ở một bên cũng lộ ra hồ nghi, thiên tài mà Tần Trần nói, hẳn là bằng hữu của vương triều chi địa của hắn chứ? Lấy thân phận tần trần, hoàn toàn có thể đề cử đến Đan Các, căn bản không cần phải phiền toái như vậy.
Đan các nắm giữ bí cảnh, cũng không ít hơn Vạn Bảo Lâu.
"Ha ha, đan các bên này, ta tự nhiên cũng sẽ đề cử, nhưng ta sợ nhân số quá nhiều, sẽ có chút phiền toái, cho nên chỉ có thể cũng đề cử cho Vạn Bảo Lâu một chút." Tần Trần cười nói.
"Nhân số quá nhiều?" Khang Tư Đồng kinh ngạc: "Có bao nhiêu người? "
Khang lâu chủ yên tâm, cũng chỉ có mấy người mà thôi."
"Vậy là tốt rồi." Khang Tư Đồng gật gật đầu.
Song phương lại trò chuyện một lát, chuyện này cứ như vậy định ra.
Sau khi đem Khang Tư Đồng cùng Huyền Thịnh các chủ tiễn đi, Tần Trần mỉm cười.
Thiên phú của vương Khải Minh đích xác không tệ, nếu tiếp tục ở lại Bắc Thiên Vực, mặc dù cũng sẽ không ngừng tăng lên, nhưng trưởng thành dù sao cũng có hạn, hiện giờ cùng Vạn Bảo Lâu có quan hệ tốt, đưa đến Vạn Bảo lâu tiến hành bồi dưỡng, bọn họ trưởng thành tất nhiên sẽ vượt qua dự liệu của mình.
Có lẽ, sau này mình còn có thể thông qua bọn họ, liên hợp Vạn Bảo Lâu đối phó Phiêu Miểu cung cùng Hiên Viên đế quốc, như vậy sẽ dễ làm hơn nhiều.
Trải qua kiếp trước, Tần Trần biết rõ đơn đả độc đấu là chịu thiệt nhất, có đôi khi, phải liên hợp lại tất cả thế lực có thể liên hợp.
Ngày hôm sau, Tần Trần lại đi tìm Âu Dương Chính Kỳ đại sư.
- Ngươi muốn đề cử mấy bằng hữu tiến vào Đan Các thiên tài doanh chúng ta? Âu Dương Chính Kỳ nhìn qua.
"Vâng." Tần Trần gật đầu.
" Ngươi hẳn là biết thiên tài doanh của Đan Các chúng ta, không phải dễ tiến như vậy chứ?"
"Đương nhiên cần phải thông qua Âu Dương Chính Kỳ đại sư tán thành mới được. Ta nghĩ Âu Dương đại sư ở trong Vũ Vực đan các, chút quyền hạn này vẫn có đi!" Tần Trần nở nụ cười.
"Được."
Nếu như là yêu cầu của người khác, Âu Dương Chính Kỳ chưa chắc sẽ để ý tới, nhưng Tần Trần lại là đệ nhất đại hội đan đạo lần này. Hơn nữa, hơn hai mươi tuổi, đã có thể luyện chế nửa bước hoàng đan, mặc dù là lợi dụng chư thiên vạn giới, nhưng Âu Dương Chính Kỳ chút mặt mũi này vẫn sẽ bán. Huyền Thịnh các chủ nghe nói chuyện này, cũng tìm được Tần Trần: "Tần Trần, ngươi yên tâm, nếu bằng hữu của ngươi không thông qua khảo hạch của Âu Dương Chính Kỳ đại sư,
ta nơi này cũng có thể tiến hành đề cử, chẳng qua xuất phát điểm không cao như Âu Dương Chính Kỳ đại sư đề cử, nhưng tiến vào võ vực đan các huấn luyện trại, vẫn không có
vấn đề gì. "
Vậy thì đa tạ Huyền Thịnh các chủ." "Không khách khí, Tần Trần, ngươi có biết ta thưởng thức ngươi nhất là cái gì không?" Huyền Thịnh các chủ có chút cảm khái nói: "Điểm thứ nhất, đối với người của mình có tình có nghĩa, năm đó ngươi đi tới Đan Đạo thành, hoàn toàn không cần để ý tới Trác gia một ít chuyện phá sự, nhưng ngươi lại nghĩa vô phản cố, tình nguyện cùng Thanh Hồng bọn họ làm địch, cũng
chưa bao giờ nghĩ tới buông tha bọn họ, điểm thứ hai, ngươi rất tự tin, nhuệ khí rất đủ, rất tin tưởng quyết định của mình, nếu năm đó ta có nhuệ khí như ngươi... Cũng được, không nói năm đó phá sự. -
Thời gian trôi qua hai ngày, Trác Thanh Phong mang theo Tử Huân, Triệu Linh San, Vương Khải Minh, Vũ Văn Phong, Lâm Thiên, Trương Anh, Đế Thiên Nhất, Lãnh Vô Song cùng với Tần Dĩnh chín người đi tới Trung Châu thành, đi theo còn có một vị túc lão vốn lưu thủ Đan Đạo thành.
Tần Trần lúc rời đi lưu lại mệnh lệnh, là để cho những người này từ nơi bách triều xuất phát, trực tiếp chạy tới Trung Châu thành, đối phương có thể nói là mưa gió kiêm trình, thật vất vả mới ở thời khắc mấu chốt chạy tới, chậm thêm hai ngày nữa, chỉ sợ sẽ không kịp.
- Trần thiếu! Triệu Linh San cùng Tử Huân nhìn thấy Tần Trần, hốc mắt trong nháy mắt đỏ lên, nước mắt cô gập đến, ôm lấy Tần Trần.
Từ sau khi Tần Trần rời khỏi Bách Triều Chi Địa, mọi người gần một năm không gặp qua, một đường phong vũ lịch trình này mà đến, hai người rốt cuộc an nại không được nội tâm kích động, nước mắt trong nháy mắt liền chảy xuống.
Tần Trần vuốt đầu hai người, cười khổ không thôi, nội tâm cũng mơ hồ có chút đau lòng.
"Trần ít." Đám người Vương Khải Minh cũng đi tới, so với Triệu Linh San và Tử Huân, bọn họ rõ ràng ổn trọng hơn rất nhiều, bất quá cũng lộ ra vẻ kích động.
"Mọi người có thể bình yên đến, thật sự là quá tốt." Tần Trần cũng có chút kích động, những người này, đều là đồng bọn tốt của mình, hơn nữa có đầy đủ thiên phú, tương lai có thể giúp được mình.
" Trần thiếu, không nghĩ tới ngươi sau khi đi lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, ta nghe Trác các chủ nói, U Thiên Tuyết nàng cư nhiên gia nhập chấp pháp điện? Tử Huân cùng Triệu Linh San mở to hai mắt đỏ bừng, bĩu môi nói.
Dọc theo đường đi, bọn họ nghe Trác Thanh Phong nói rất nhiều, không nghĩ tới Tần Trần sau khi rời khỏi Bách Triều Chi Địa, trong thời gian ngắn cư nhiên làm nhiều chuyện như vậy, trong lòng vừa bội phục vừa kiêu ngạo, đương nhiên, cũng có một tia ảo não, hận thực lực của mình không đủ, không thể vì Tần Trần chia sẻ.
Đặc biệt là Tử Huân cùng Triệu Linh San, nghĩ đến U Thiên Tuyết đã có thể giúp được Tần Trần, mà các nàng lại chỉ có thể ở lại nơi bách triều, nội tâm càng thêm không có tư vị.
Trác Thanh Phong lúc này mới cười đi lên: "Trần thiếu, may mắn không làm nhục sứ mệnh, dọc theo đường đi, nhờ Cố Phỉ Túc Lão, nếu không chúng ta sẽ nguy hiểm, không rời khỏi Bắc Thiên Vực, đời này cũng không biết trời to lớn a, không nghĩ tới thế giới bên ngoài lại đặc sắc như vậy. "
Gặp qua Thánh Tử." Một gã lão giả đi tới, khí thế bất phàm, chính là Đan Đạo Thành Cố Phỉ Túc Lão.
Sau khi đi tới Trung Châu thành, hắn trước tiên liền hướng Huyền Thịnh các chủ phục mệnh, cũng từ trong miệng Huyền Thịnh nghe được sự tích tần trần, trong lòng đoan chính là bội phục vạn phần.
Lấy thân phận Thánh Tử Bắc Thiên Vực, đạt được tứ vực đan đạo đại hội quán quân, đây là bắc thiên vực lịch sử, mấy ngàn năm đều chưa từng làm qua kỳ công.
Mọi người đã lâu không gặp lại nhau, tự nhiên tán gẫu vài câu. "Trần thiếu, mấy vị này là?" Đại Bi lão nhân cẩn thận đánh giá đám bằng hữu của Tần Trần một chút, nhất thời lắp bắp kinh hãi, đám người này tuy rằng còn trẻ, nhưng khí thế phi phàm, hơn nữa tuổi còn nhỏ, mỗi người đều là tu vi Vũ Vương, lập tức nhịn không được hỏi.