Chương 497 Thanh Lân mang đến chấn động (2)
Chương 90 Thanh Lân mang đến chấn động (2)
Ta vừa rồi đã đánh cuộc, nói tiêu thiếu lần này xuất quan khẳng định có thể khiếp sợ toàn trường, cái này không, ta nói đúng đi, bế quan tu luyện thế nhưng tu luyện ra một mỹ nữ như hoa như ngọc. Khiếu Chiến cúi đầu cùng đám người Nam Nhĩ Minh thì thầm, nhưng trong lòng lại cực kỳ giật mình, bởi vì ngay khi Thanh Lân vừa xuất hiện, Khiếu Chiến cảm giác được lực lượng ẩn giấu trong huyết mạch trong cơ thể tựa hồ hoạt động, mơ hồ có chút không khống chế được, giống như muốn phá thể mà ra, nhưng lại tinh tế cảm ứng, tựa hồ lại yên lặng tiếp tục.
Chẳng lẽ đây chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên? Khiếu Chiến ở trong lòng suy đoán, nhưng không có hoài nghi trên người Thanh Lân, dù sao truyền thuyết yêu tộc kia đã đi xa quá lâu năm tháng, lâu đến khiếu chiến cũng không dám nghĩ về phương diện kia, hắn nằm mơ cũng không có khả năng nghĩ tới, thánh nữ trong truyền thuyết yêu tộc hiện tại hiện tại sống động xuất hiện ở trước mặt hắn.
Cô gái này là ai? Nó đến từ đâu? Tại sao chúng tôi không nhận được bất kỳ tin tức nào. Nhạc Thiếu Long cũng không khiếp sợ như khiếu chiến, chỉ cau mày, cho rằng thiếu nữ từ cửa chính Tiêu phủ tiến vào.
Nhưng tất cả người xa lạ tiến vào Tiêu phủ, Nhạc Thiếu Long đã sớm hạ lệnh thông báo cho mình trước tiên. Ở Tiêu phủ, ngoại trừ Tiêu Viêm cùng Chân Ny, còn không ai dám cãi lời mệnh lệnh của Nhạc Thiếu Long, cho nên hắn rất nhanh lật đổ suy đoán của mình.
Nhưng thiếu nữ này chính là xuất hiện, hơn nữa là cùng Tiêu Viêm xuất hiện, bọn họ là quan hệ gì?
Đối mặt với nhiều đạo phảng phất như vậy muốn nhìn thấu ánh mắt của mình, Thanh Lân làm sao đã gặp qua tràng diện như vậy, nhất thời có chút luống cuống tay chân, vẻ mặt cao thỏm, bất giác đưa tay nắm chặt góc áo Tiêu Viêm, bộ dáng sợ hãi kia ta thấy vẫn thương.
Hành động theo bản năng này của Thanh Lân lập tức làm cho mọi người tò mò nổ tung, mọi người chưa từng thấy qua thiếu nữ nào trước mặt mọi người cùng Tiêu Viêm thân mật như vậy, quan hệ giữa thiếu nữ này cùng Tiêu Viêm tựa hồ không đơn giản a. Trong lúc nhất thời, cả đại sảnh yên tĩnh đến mức cho dù rụng một sợi tóc xuống đất đều rõ ràng có thể ngửi thấy.
Lần này có một vở kịch hay xem, tôi cá, thiếu nữ này nhất định là người tốt của Tiêu thiếu. Khiếu Chiến phản ứng lại trước, mỏ quạ đen kia thấp giọng phun ra cho tới bây giờ cũng không phải là chuyện tốt.
Nam Nhĩ Minh trợn trắng mắt, tử ảnh ngây ngẩn cả người, cơn bão ngây dại, Nhạc Thiếu Long tựa hồ nhìn ra điều gì đó, lại cười khổ dời ánh mắt lên trần nhà, lẩm bẩm một câu khiến mọi người thiếu chút nữa ngất xỉu: Cái dầm này thật rắn chắc, hôm nay thời tiết tựa hồ cũng không tệ lắm. -
Những lời này, trong lòng mọi người nhất trí khinh bỉ Nhạc Thiếu Long.
Dư quang trong mắt Nhạc Thiếu Long hơi xẹt qua Chân Ny và Thanh Mộc Nhi, khóe miệng hiện lên một tia chua xót, tiếp tục ngắm nhìn đỉnh lương hoàn toàn không có bất kỳ gì bất kỳ kỳ lạ kia, coi thường sự khinh bỉ của mọi người đến cùng.
Sắc mặt Chân Ny có chút âm trầm, lẳng lặng nhìn Tiêu Viêm đứng thẳng bất an, một lúc lâu sau trong lòng khẽ thở dài một hơi, sắc mặt nhìn như khôi phục bình tĩnh, chỉ là trong con ngươi hiện lên một tia chua xót cùng mất mát.
Kỳ thật, đối với nam nhân tam thê tứ thiếp, Chân Ny xuất thân hào môn cũng không ngại, chỉ là nhìn quan hệ của hai người tựa hồ vượt xa tưởng tượng của mọi người, mà hết thảy, dĩ nhiên không có ai biết, nàng ở trong lòng âm thầm thương cảm: Tiêu Viêm a Tiêu Viêm, ngươi có thể giấu ta thật khổ, chẳng lẽ còn lo lắng ta sẽ ghen tị hay sao? Tôi có thực sự là loại người phụ nữ ghen tuông trong trái tim của bạn? -
Cho nên, mặc dù Chân Ny có rộng lượng đến đâu, đáy lòng cũng khó tránh khỏi có chút không thoải mái, nàng quyết định chờ Tiêu Viêm đưa ra một lời giải thích hợp lý rồi mới tỏ thái độ.
Trong mọi người phản ứng rõ ràng nhất chính là Thanh Mộc Nhi. Bàn tay nhỏ bé của Thanh Mộc Nhi nắm chặt tay vịn ghế thái sư, cái miệng nhỏ nhắn há thành một hình chữ O, ngơ ngác nhìn bàn tay ngọc đang gắt gao nắm chặt góc áo Tiêu Viêm của Thanh Lân, trong con ngươi linh động nước mắt chớp động.
Có lẽ là ghen tị, có lẽ là mất mát, có lẽ là không cam lòng, hoặc có lẽ là lo lắng, lúc này Thanh Mộc Nhi trong lòng rất loạn rất loạn, như có ngàn sợi dây thừng rối rắm trong lòng.
Thanh Mộc Nhi cũng không biết mình làm sao lại như vậy, chỉ cảm thấy trong lòng giống như cái gì đó bị đoạt đi, trở nên trống rỗng. Loại cảm giác này rất khó chịu, rất không muốn.
Nàng rất không rõ, vì sao mình cùng Tiêu Viêm sớm chiều ở chung lâu như vậy, lại hoàn toàn không biết bên cạnh Tiêu Viêm còn có một vị thiếu nữ đáng yêu như vậy, hơn nữa vì sao Tiêu Viêm lại cùng thiếu nữ này quan hệ thân mật như vậy, mà thái độ đối với mình vẫn mơ hồ như mơ hồ? Là mình so ra kém vị thiếu nữ này sao? Hoặc là Tiêu Viêm sau khi có vị thiếu nữ này sẽ cách mình càng ngày càng xa? Trong suy nghĩ lung tung, Thanh Mộc Nhi cắn chặt răng nai, mới nhịn không được nước mắt rơi xuống.
Thanh Hạo Nhiên nhìn Tiêu Viêm, lại liếc mắt nhìn Thanh Mộc Nhi một cái, sắc mặt thoáng có chút khó coi, một đôi bàn tay không khỏi nắm chặt. Chương 90 Thanh Lân mang đến chấn động (3)
Thanh Hạo Nhiên cũng rất giật mình, cũng rất khó xử, bởi vì Tiêu Viêm là huynh đệ của hắn. Huynh đệ của mình, mỹ nữ bên người càng nhiều, làm đại ca tự nhiên thay huynh đệ cao hứng, huống chi vị thiếu nữ này tú mỹ có chút ngây ngô, phương diện tư sắc cũng không thua kém Chân Ny cùng Thanh Mộc Nhi, nhưng hết lần này tới lần khác muội muội mình thích người cũng là Tiêu Viêm, ai cũng không hy vọng muội muội mình cùng nhiều nữ nhân như vậy cùng nhau chia sẻ một nam nhân, hơn nữa từ đáy lòng mình cũng hy vọng Tiêu Viêm có thể cùng Thanh Mộc Nhi đi tới cùng một chỗ, nhưng trong ngàn vạn lần này lại nhìn thấy Tiêu Viêm mang về một thiếu nữ không biết tên, điều này làm cho Thanh Hạo Nhiên trong lòng ít nhiều có chút không tiếp nhận được.
Nhưng đường đường là ma hoàng trong lòng bực nào, rất nhanh liền nghĩ rõ, đây là chuyện riêng của Tiêu Viêm, làm đại ca há có thể mạnh người làm khó?
Huynh đệ, như thế nào, không có ý định giới thiệu cho mọi người một chút vị giai tân xinh đẹp dễ chịu này sao? Thanh Hạo Nhiên khôi phục tỉnh táo, hơi có chút ý tứ tìm kiếm đáp án hỏi Tiêu Viêm.
Vâng, vâng, những gì đại ca nói là sơ suất của tôi. Tiêu Viêm bị ánh mắt mọi người nhìn đến trong lòng sợ hãi, đang lo không có bậc thang, vội vàng đáp.
Đây là. Tiêu Viêm há miệng chuẩn bị giới thiệu, con ngươi có chút phức tạp đảo qua Chân Ny cùng Thanh Mộc Nhi, do dự một chút.
Chân Ny nhìn như bình tĩnh cùng Thanh Mộc Nhi cố nén nghẹn khuất làm cho trên trán Tiêu Viêm hàn ý trận trận, muốn nói ra miệng lại rụt trở về. Ánh mắt Chân Ny và Thanh Mộc Nhi càng thêm lạnh.
Thanh Hạo Nhiên liếc mắt một cái liền nhìn ra mèo nịnh trong đó, trong lòng không khỏi than thở một tiếng: Trong lòng có thẹn mới có thể khác thường như thế. Huynh đệ a, việc này chỉ sợ đại ca sẽ không giúp được ngươi, tự cầu đa phúc đi. -
Nhạc Thiếu Long và khiếu chiến mọi người cũng nhao nhao quay đầu đi, một trận đổ mồ hôi, Tiêu thiếu thật sự là quá thành thật, biểu tình như vậy người ta đều có thể nhìn ra huyền ảo trong đó a.
Tiêu thiếu lần này có thể sẽ chết thảm. Khiếu Chiến ở trong lòng vì Tiêu Viêm quyết định.
Tựa hồ cảm giác được không ổn, trên trán Tiêu Viêm mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, gian nan nuốt vài ngụm nước miếng, mới miễn cưỡng phun ra một câu không có ý nghĩa: Vị này là Thanh Lân. "
Một thời gian dài im lặng.
Ta choáng váng, hiện tại cảnh tượng này, bầu không khí này, thiếu nữ này tên là rõ ràng không trọng yếu, quan hệ hai người các ngươi mới trọng yếu. Ta nói Tiêu thiếu a, sao vừa ở trước mặt nữ nhân trí tuệ của ngươi lại không còn? Tiêu Viêm mộc ngạo ngay cả Nhạc Thiếu Long cũng nhịn không được điên cuồng trong lòng.
Lúc này, ngay cả Thanh Lân cũng nhìn ra không thích hợp, ngẩng đầu nhìn Chân Ny cùng Thanh Mộc Nhi tuyệt sắc, ánh mắt hơi cứng đờ, bàn tay nhỏ bé nắm chặt góc áo Tiêu Viêm muốn rút về, nhưng lại không biết đặt ở nơi nào cho tốt, cứ như vậy treo ở nơi đó.
Không khí hiện trường càng ngày càng ngưng trọng, Tiêu Viêm chỉ cảm thấy như có một ngọn núi lớn đè lên người, không thở nổi. So với thăng cấp loại giãy dụa sinh tử này, Tiêu Viêm cảm thấy loại tra tấn này càng khó chịu, nếu như có thể lựa chọn, Tiêu Viêm thà rằng lựa chọn tu luyện cũng không muốn đối mặt với áp bách vô hình này.
Nhìn vẻ mặt bất lực thậm chí tuyệt vọng trên mặt Thanh Lân càng ngày càng thất vọng, Tiêu Viêm biết không thể kéo dài nữa, nếu không không cách nào chống lại Thanh Lân vì mình trả giá.
Mẹ nó, lão tử bất chấp tất cả. Hít sâu vài hơi, sắc mặt Tiêu Viêm chậm rãi bình tĩnh lại, bước về phía trước một bước.
Nhìn thấy hành động của Tiêu Viêm, mọi người không biết vì sao nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, Tiêu Viêm có thể đứng ra là tốt rồi, nếu không loại trầm mặc này đến phiên mấy nữ nhân này đi phá vỡ, Tiêu Viêm cũng có thể chịu đựng được, mọi người vẫn luôn vì Tiêu Viêm âm thầm nhéo một phen mồ hôi.
Nàng tên là Thanh Lân, chính là cố nhân của ta ở đại lục lúc trước, bởi vì nguyên nhân ta hiện tại còn không tiện nói ra, đi tới Đấu Đế đại lục. -
Tiêu Viêm chậm rãi kể lại, suy đoán từng chữ, sợ một cái không ổn chọc giận Chân Ny cùng Thanh Mộc Nhi.
Sau khi đến Đấu Đế đại lục, bởi vì cấp bậc không đủ, chịu thiên địa quy tắc hạn chế, vẫn bị phong ấn ở trong một không gian đặc thù, thẳng đến thời điểm ta bế quan mới thăng cấp thành Đấu Đế, phá phong ấn mà ra. Đây là nguyên nhân mọi người đột ngột nhìn thấy Thanh Lân cùng ta ở cùng một chỗ. Xin
vui lòng thu thập trang web này: . Phiên bản điện thoại di động của Bút Thú Các:
『Điểm này để báo lỗi'『Tham gia dấu trang"